Hôm nay tâm trạng Hàn Tam Thiên không tốt lắm, bởi vì anh bị vấn đề trở về thủ đô làm phiền, cho nên đương nhiên cũng sẽ không nói năng nhẹ nhàng với bà cụ nhà họ Tô.
Nếu là trước đây, có lẽ Hàn Tam Thiên sẽ không tranh cãi với bà. Dù sao chuyện đã xảy ra rồi, mặc kệ bà oán trách mấy câu cũng chẳng vấn đề, nhưng giờ anh không có tâm trạng nghe bà cụ Tô lải nhải.
"Bà nội, chuyện này không phải lỗi của cháu, cho nên cháu sẽ không nhận." Thái
độ Hàn Tam Thiên cương quyết nói.
Bà cụ Tô giận sôi máu, tên ăn hại này cũng dám làm ra vẻ trước mặt bà.
Tưởng Lam bên cạnh nhìn thấy tình hình đó, lập tức nóng nảy.
Tuy rằng giờ họ ở trong biệt thự trên sườn núi, nhưng nhà bọn họ vẫn phải dựa vào nhà họ Tô mới có thể duy trì cuộc sống, một khi bà cụ Tô không vui, gây khó dễ trong công việc cho Tô Nghênh Hạ thì làm sao bây giờ?
"Hàn Tam Thiên, còn không xin lỗi bà nội. Tại sao cậu có thể dùng cái thái độ đó nói chuyện với bà nội." Tưởng Lam chỉ trích nói.
Hàn Tam Thiên không để ý đến Tưởng Lam, mà nói với bà cụ Tô: "Nếu như cháu quỳ xuống trước Tô Hải Siêu, có phải bà cảm thấy đó là đương nhiên?"
"Tên ăn hại như cậu quỳ xuống, chẳng lẽ không bình thường hả?" Bà cụ Tô không
chút do dự nói.
Hàn Tam Thiên lạnh lùng cười, nói: "Đã như thế, thì tại sao cháu phải xin lỗi bà?"
"Được đó, chuyện này tôi có thể không so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685251/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.