Vẫn là gian phòng kia, lần này thì Vương Mậu không có bất kỳ sự lơ là nào. Ván cờ này là đấu để giành lại thể diện, ông phải thắng Hàn Tam Thiên mới có thể dừng lại được địa vị của mình trong giới cờ vây ở thành phố Thiên Vân.
Tuy rằng người biết chuyện ông đấu cờ thua cũng không nhiều lắm, nhưng đối với Vương Mậu thì đây vẫn là một cú đả kích tâm lý vô cùng lớn. Vì Hàn Tam Thiên còn rất trẻ, trẻ đến mức Vương Mậu cho rằng anh không thể nào có được khả năng như thế.
"Giờ thì thấy tôi đã nghiêm túc thật rồi,
anh cẩn thận vào đi. Đừng có trách tôi không nhắc nhở anh đấy." Tạ Phi đứng sau lưng Vương Mậu cười nói với Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên gật đầu, vẻ mặt hiếm khi mới được nghiêm túc như vậy, rõ ràng là đã tập trung tinh thần vào ván cờ rồi.
Ba mươi tám đường thẳng đan xen, ba trăm sáu mươi mốt chấm điểm, khi bắt đầu hạ cờ thì đây đã không còn là bàn cờ đơn thuần nữa mà đã thành chiến trường.
Tạ Phi không nhìn hai người đánh cờ, vì anh ta cảm thấy kết quả đã rõ ràng, quá
trình căn bản cũng chẳng quan trọng gì.
Nhưng hai người Thiên Vương Thịnh và Hứa Hoan lại cực kỳ chuyên chú.
Thiên Vương Thịnh nghe lời Hàn Tam Thiên nói anh chắc chắn có thể thắng được Vương Mậu. Vì thế nên cũng muốn xem xem Hàn Tam Thiên có thật sự giỏi tới vậy không, hay là chỉ ba hoa chích chòe mà thôi.
Còn Hứa Hoan tuy không cho rằng Hàn Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685245/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.