"Lực đánh mà làm tôi hài lòng thì mới có thể giúp bà ta chịu ít khổ cực đi một chút ông phải chú ý đó." Thiên Linh Nhi nhắc nhở Tô Quốc Diệu.
Tưởng Lam khép mắt lại, lần đầu tiên cam lòng để Tô Quốc Diệu đánh, nói: "Tô Quốc
Diệu, nếu ông dám để tôi bị đánh thêm lần thứ hai thì tôi sẽ không bỏ qua cho ông đâu."
Tô Quốc Diệu cắn răng, nhiều năm qua
như vậy rồi, nói rằng trong lòng ông không có chút uất ức nào là không thể nào, bị một người phụ nữ cưỡi lên trên đầu, tuy là đã vứt bỏ hết tất cả danh dự rồi nhưng bực tức tích lũy qua từng ngày tháng lại càng lúc càng lớn.
"Bốp."
Một cái tát thật kêu đập lên mặt Tưởng Lam, cả người Tưởng Lam lăn một vòng tại chỗ rồi mới ngã xuống đất. - 10:32 @ 305 © 261 A Trang 2
Cái tát này chính là tất cả oán giận mà Tô Quốc Diệu tích lũy nhiều năm nay.
Thật sảng khoái!
Sảng khoái đến mức chẳng ngôn ngữ nào có thể diễn tả nổi.
Tô Quốc Diệu cảm thấy trong lòng mình lập tức thoải mái hơn nhiều.
Tưởng Lam bị đánh đến mức đầu choáng váng, trên mặt đau rát, chẳng bao lâu, hai bên má đã sưng phù lên.
"Không tệ. Tôi rất vừa lòng, chuyện này cứ coi như kết thúc vậy đi." Thiên Linh Nhi
Vỗ tay rời đi.
Tưởng Lam sau khi đã tỉnh táo trở lại, lại đứng dậy đạp cho Tô Quốc Diệu mấy cái, hùng hổ nói: "Tô Quốc Diệu, ông đang tìm cơ hội trả thù tôi có phải không?"
"Nếu tôi không đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685237/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.