“Ông nội, người lợi hại như thế, sao lại ở rể nhà họ Tô, bị xã hội chế nhạo là kẻ vô dụng." Thiên Linh Nhi không hiểu.
Thiên Vương Thịnh cũng không rõ nguyên nhân sâu xa trong đó, nhưng ông biết, Hàn Tam Thiên không phải là người đơn giản.
Nếu anh có năng lực mạnh mẽ như vậy, lại tự nguyện ngủ đông ở nhà họ Tô, ông khẳng định anh có mục đích nào đó.
"Người này không hề đơn giản, Thiên Vân trong tương lai sẽ thay đổi cực kì lớn." Thiên Vương Thịnh biết ông đã nhìn
nhầm Hàn Tam Thiên. Anh không hề kiêu ngạo, còn hiểu đạo lý giấu tài, thái độ lúc trước chỉ đơn giản bản thân anh có thể làm được, còn Thiên Xương Thịnh lại tự cho rằng anh ngông cuồng.
Người giấu dốt tất có nguyên nhân.
Anh muốn gì đây?
"Ông nội, ông nói thử xem anh ta có phải là một người ưu tú không?" Thiên Linh Nhi nhoẻn miệng cười, tỏ vẻ tinh nghịch.
Thiên Vương Thịnh cau mày, nhắc hở Thiên Linh Nhi: "Linh Nhi, con đừng quên
cậu ta là con rể nhà họ Tô, cậu ta đã kết hôn rồi."
"Nhưng nhà họ Tô không hề coi trọng anh ấy, còn đối xử với anh ấy như kẻ vô dụng, hơn nữa anh ấy cùng Tô Nghênh Hạ chưa chắc đã xảy ra quan hệ." Thiên Linh Nhi không ngại nói.
"Linh Nhi, năm may con mới mười tám, chưa tới tuổi nghĩ tới mấy việc này." Thiên Xương Thịnh cười khổ.
"Nhưng người ưu tú như thế, nếu con bỏ lỡ thì còn cơ hội tìm được sao? Con năm nay mười tám rồi, trưởng thành rồi." Thiên
Linh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685223/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.