La Bân luôn muốn Thiên Linh Nhi trở thành cháu dâu của mình. Hơn nữa, ông ngày càng thấy hài lòng với cô, nhưng ông vẫn chưa tìm được lý do chính đáng để tác hợp hai người này. Hôm nay ông đến đây cũng không chỉ đơn thuần là phân thắng bại với Thiên Vương Thịnh.
"Xương Thịnh, cao thủ tôi tìm đến đây ngày hôm nay, thì chỉ sợ là tất cả mọi
người trong võ quán thay phiên nhau đánh cũng không phải là đối thủ của cậu ấy." La Bân cười nói.
Thiên Vương Thịnh khịt mũi một cách lạnh lùng, nói: "La Bân, ông đã bao giờ nhìn thấy một cao thủ thực sự chưa? Nếu không, hôm nay tôi sẽ cho ông biết điều đó."
"Ha ha ha ha." La Bân mỉm cười và nói: "Nếu chỉ để bọn họ tranh đấu thôi thì quá nhàm chán, chi bằng chúng ta đặt cược đi."
Thiên Vương Thịnh cau mày, ông già này
đang nghĩ gì vậy?
"Ông muốn cược gì?" Thiên Vương Thịnh hỏi.
"Húc Nghiêu đã thích Linh Nhi từ lâu. Nếu hôm nay ông thua, thì cho hai đứa nó đính hôn. Thế nào?" La Bân nói.
Thiên Vương Thịnh không nghĩ là ông già này còn vô liêm sỉ như vậy, muốn nhắm nhe Thiên Linh Nhi.
Thiên Linh Nhi cháu gái ruột của ông. Hơn nữa, Thiên Vương Thịnh cũng không coi La Húc Nghiêu ra gì, chỉ là một phế vật
| mà thôi. Để Thiên Linh Nhi kết hôn với nó thì chẳng khác gì hủy hoại cuộc sống của Thiên Linh Nhi cả.
"Thế nào, ông sợ rồi à? Thế này đi, ông có thể để những người trong võ quán đánh nhau từng người một, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685218/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.