Đi tới mép giường, Hàn Tam Thiên lùi lại cho Tô Nghênh Hạ ngồi, cười hỏi: "Sao, việc hôm nay thuận lợi chứ?"
"Mẹ em lại gây chuyện với anh sao?" Tô Nghênh Hạ hỏi.
"Cũng tạm, anh không khó xử lắm, nhưng sang tên biệt thự cho em là đương nhiên rồi." Hàn Tam Thiên nói.
"Anh không biết vì sao mẹ em lại làm thế à, sao lại đồng ý?" Tô Nghênh Hạ khdynnu.
"Anh biết mục đích của mẹ, nhưng chuyện này em làm chủ mà? Anh không tin mẹ, chẳng lẽ không tin em được sao?" Hàn Tam Thiên cười nói.
Tô Nghênh Hạ cảm động, thì ra anh đồng
ý với Tưởng Lam không bởi vì bà, mà vì tin tưởng cô!
Cô cúi người, hôn phớt lên môi Hàn Tam Thiên, xong hoảng hốt chạy ra khỏi phòng.
Hàn Tam Thiên còn đang ngẩn người, trong giây lát chưa lấy lại được tinh thần, chờ thời điểm anh nhận ra vừa nãy xảy ra việc gì thì cười khổ. Hàn Tam Thiên liếm môi, tiếc nuối.
Hương vị sao lại ngọt như thế?
Nhanh sau đó, Tô Nghênh Hạ lại quay về phòng, bởi vì cô vẫn còn chuyện để hỏi.
Cô cúi đầu, dựa vào cửa: "Chuyện vay
vốn đã xong rồi, tổng giám đốc Đỗ nể mặt anh mới cho nhà họ Tô vay, mặt mũi của anh giá trị một tỷ sao?"
"Nụ hôn của em còn hơn ngàn vàng, một tỷ tính nhiêu." Hàn Tam Thiên cười nói.
Tô Nghênh Hạ vốn đang đỏ bừng mặt, nghe thế hận không thể tìm chỗ trốn, cô uy hiếp nói: "Không được nhắc lại chuyện vừa rồi nữa."
"Sao được, mỗi ngày anh đều được hưởng thụ mùi vị khác nhau, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685171/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.