"Gì... gì cơ! Cô nói... bao nhiêu." Đỗ Hồng kinh ngạc, vội vàng đẩy ra em gái học sinh trong ngực mình.
"Anh Đỗ, hơn chục tỷ." Giám đốc nói.
Hít!
Đỗ Hồng hít một ngụm khí lạnh, ông đã đáp ứng với công ty nào đó không cho nhà họ Tô vay vốn, còn thu xong tiền phí rồi. Nhưng khách lớn có tiền tiết kiệm hơn chục tỷ không phải là người ông động tới được.
Cân nhắc một lúc, Đỗ Hồng cảm thấy lạ, hỏi lại: "Người có tiền như thế, sao phải đảm bảo cho nhà họ Tô kia?"
"Anh Đỗ, tôi cũng không biết, nhưng bên đó nói ngày mai gặp mặt. Nếu anh không tới, bên đó dời tài sản thật ấy." Giám đốc nói.
Chuyện này nghiêm trọng như thế nào Đỗ Hồng tự hiểu trong lòng, dù ông phải trả lại số tiền phí kia, ông cũng đành nhịn đau bỏ ra. Bằng không bên trên truy trách nhiệm xuống phía dưới, vị trí tổng giám đốc của ông chưa chắc đã giữ được.
"Được, cô giúp tôi đặt hẹn đi, ngày mai gặp." Đỗ Hồng nói.
"Vâng."
Giám đốc được Đỗ Hồng ra chỉ thị, nhanh chóng báo tin lại cho Hàn Tam Thiên.
Lúc này Hàn Tam Thiên đang cùng Tô Nghênh Hạ nằm trên giường chơi di động. Đôi chân thon gọn của Tô Nghênh Hạ vắt lên nhau, tạo nên đường cong duyên dáng. Hàn Tam Thiên thỉnh thoảng liếc trộm, cực kì thỏa mãn.
Sau khi nhận điện thoại, Hàn Tam Thiên nói với Tô Nghênh Hạ: "Đã hẹn với tổng giám đốc ngân hàng ngày mai gặp rồi."
Nghe thấy thế, Tô Nghênh Hạ kích động bật dậy: "Thật hả?"
"Đương nhiên rồi, anh lừa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685168/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.