Dự án phía Tây thành phố là một miếng thịt béo bở, mà so với nhà họ Tô thì ở thành phố Thiên Vân có rất nhiều công ty có tư cách hợp tác với bất động sản Nhược Thủy. Có người cố ý cản trở cũng là bình thường, cạnh tranh thương nghiệp chưa bao giờ thiếu ngấm ngầm giở trò sau lưng. Chiến tranh không có khói thuốc súng, đương nhiên sẽ có mánh khóe người lừa ta gạt.
"Nếu mượn ngân hàng không được thì chúng ta nên làm sao bây giờ?" Tô Hải Siêu hỏi.
"Tôi muốn mọi người bán toàn bộ nhà
trong tay, đổi đồ đạc có giá trong nhà hiện nay đi. Giúp nhà họ Tô vượt qua cửa ải khó khăn này." Bà cụ Tô nói.
Bán nhà của hiện nay đi, đây chẳng phải là khiến bọn họ không nhà để về ư?
Họ hàng nhà họ Tô tuyệt đối sẽ không lấy lợi ích của mình để giúp nhà họ Tô lấp lỗ thủng, hơn nữa nếu chờ dự án phía Tây thành phố thu hồi vốn, ít nhất cần phải mất một hai năm. Bọn họ không muốn trải qua ngày tháng cực khổ.
"Mẹ, điều này sao có thể được cơ chứ, bán nhà thì chúng con ở chỗ nào?" Tô Quốc Lâm nói.
"Tạm thời thuê nhà không được hả? Con
cảm thấy mình thiệt thòi?" Bà cụ Tô lạnh lùng nói.
"Nhưng mà cho dù bán nhà, cũng chỉ như muối bỏ biển, hoàn toàn không có tác dụng gì." Tô Quốc Lâm nói.
Lúc này, Tô Diệc Hàm đứng lên, nhìn Tô Nghênh Hạ nói: "Bà nội, thực ra chúng ta không cần bán nhà, chỉ cần Tô Nghênh Hạ đồng ý bán biệt thự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685165/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.