Một câu nói của Hàn Tam Thiên khiến cho cả biệt thự yên lặng trong nháy mắt, có thể nghe được tiếng kim rơi. Có tư cách gì chứ, anh chỉ là một người ở rể, thế mà dám nói với bà cụ có tư cách gì để ở chỗ này! Tô Quốc Diệu sợ hãi nhìn Hàn Tam Thiên, sao cậu ta dám nói ra những câu đại nghịch bất đạo như thế chứ, chọc giận bà cụ, toàn bộ tương lai của Tô Nghênh Hạ có thể sẽ bị phá hủy. "Hàn Tam Thiên, cậu câm miệng lại cho tôi, cậu có tư cách nói chuyện ở nơi này sao?" Tô Quốc Diệu tức giận nói. Tuy rằng Tưởng Lam rất kinh ngạc, nhưng nhìn thấy thái độ cố chấp của Hàn Tam Thiên lại rất vừa lòng. Dù sao bà cũng không phải là người gánh vác hậu quả, Hàn Tam Thiên muốn làm loạn như thế nào cũng được, tốt nhất là đừng để cho bà cụ đến ở trong biệt thự này. "Hàn Tam Thiên, hôm nay cậu uống nhầm thuốc sao? Tiền là của ông nội cho, bà cụ vào ở là chuyện đương nhiên,đồ bám váy phụ nữ như cậu mới là người phải cút." Tô Hải Siêu nói. "Đúng vậy, cậu mới là người phải cút, bà nội là chủ của nhà họ Tô, bà ở chỗ này là chuyện đương nhiên." Tô Diệc Hàm không thể không đồng ý rằng Tô Nghênh Hạ sống tốt hơn cô ta rất nhiều, nhưng Hàn Tam Thiên muốn đi ra chịu chết, sao cô ta lại không đạp thêm một cước được chứ? Gương mặt bà cụ âm trầm, lần trước nói chuyện hợp tác với Chung Lương, bà đã bị Hàn Tam Thiên xoay mấy vòng, bắt đầu từ lúc đó, bà cụ đã cảm thấy Hàn Tam Thiên chính là một nhân vật nguy hiểm, bây giờ Hàn Tam Thiên thế mà dám ở trước mặt tất cả mọi người hỏi bà có tư cách gì, định tạo phản thật sao? "Hàn Tam Thiên, cậu nói xem, bà già này dựa vào cái gì mà không có tư cách." Bà cụ lạnh giọng nói. "Bởi vì trong ba năm nay, bà đối xử với Tô Nghênh Hạ giống như người ngoài vậy. Bởi vì trong ba năm nay, bà bao che Tô Hải Siêu, cho dù Tô Hải Siêu đã lên kế
hoạch khiến cho Tô Nghênh Hạ suýt chút nữa đã rơi vào trong tay Trình Cương, bà vẫn như cũ không hề truy cứu, bà còn có mặt mũi ở nơi này sao?" Hàn Tam Thiên mạnh mẽ nói. Ở ngay trước một đám đông như vậy mà dám xé bỏ mặt mũi của bà cụ, những người nhà họ Tô đều mang vẻ mặt không dám tin nhìn Hàn Tam Thiên. Anh thế mà có lá gan nói ra những lời như thế! Tuy rằng đây là sự thật, nhưng anh không sợ sau khi nói xong, bà cụ sẽ không bỏ qua cho anh sao? Chuyện kia của Tô Nghênh Hạ quả thực là do Tô Hải Siêu sai, nhưng những người nhà họ Tô đều biết rõ, Tô Hải Siêu là người nối nghiệp nhà họ Tô trong tương lại, bênh vực anh ta cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Có một số việc, mọi người biết là được rồi, nhưng nếu như đặt lên bàn sẽ khiến cho người ta khó xử mà thôi. Lúc này bà cụ rất xấu hổ. "Hàn Tam Thiên, cậu đừng có nghĩ tôi vì lo lắng cho mặt mũi của nhà họ Tô mà mặc cho cậu làm xằng làm bậy, có tin hay tôi có thể để cho cậu cút ra khỏi nhà họ Tô ngay bây giờ." Bà cụ nghiến răng nghiến lợi nói. "Tô Nghênh Hạ, sao cháu còn chưa ly hôn với cậu ta, còn đợi cái gì nữa, cậu ta hèn nhát ở nhà họ Tô nhiều năm như vậy, khiến cho nhà họ Tô chúng ta mất hết mặt mũi rồi." Tô Quốc Lâm nói. "Hàn Tam Thiên, nếu như tôi là cậu, thì đã cùng người một nhà bốc hơi lâu rồi, cậu còn có mặt mũi gì ở lại nhà họ Tô chứ." Tô Hải Siêu nói. "Bà nội, để cho Tô Nghênh Hạ ly hôn với cậu ta đi, bây giờ cậu ta đã không coi bà ra gì, sau này lại càng không để chúng ta vào mắt."
Tô Diệc Hàm nói. Tô Nghênh Hạ luống cuống, hai năm trước cô cũng có ý nghĩ như vậy, thậm chí lúc còn chưa nhìn thẳng vào tình cảm của cô đối với Hàn Tam Thiên, cô cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ, cô chắc chắn sẽ không làm như vậy. "Người kết hôn với anh ấy là tôi, tôi không ly hôn, ai có thể ép tôi." Tô Nghênh Hạ đứng lên, thái độ cứng rắn nói. Một màn này khiến cho người nhà họ Tô có chút kinh ngạc, trước kia Tô Nghênh Hạ cũng không thân thiết với Hàn Tam Thiên, thế mà bây giờ lại giúp Hàn Tam Thiên nói chuyện! Trên mặt Tô Hải Siêu lộ ra ý cười, Tô Nghênh Hạ càng che chở Hàn Tam Thiên, anh ta lại càng có cơ hội nói dối trước mặt bà nội. "Tô Nghênh Hạ, từ lúc nào quan hệ giữa cô và Hàn Tam Thiên lại tốt như vậy?" Tô Hải Siêu nói. "Tô Nghênh Hạ, bà bảo cháu ly hôn với cậu ta, cháu dám không nghe?" Gương mặt bà cụ cực kỳ âm trầm, theo bà, Tô Nghênh Hạ đã bị Hàn Tam Thiên kiểm soát rồi, mà cô lại là người phụ trách dự án ở phía tây thành phố, dùng cơ hội này để đuổi Hàn Tam Thiên ra khỏi nhà họ Tô mới là lựa chọn sáng suốt nhất. Bà ta không thể để cho Hàn Tam Thiên âm thầm khống chế một hạng mục lớn như thế của nhà họ Tô được. Nghe thế, Tưởng Lam như thấy được hi vọng, từ lâu bà đã muốn đem Hàn Tam Thiên đá ra khỏi nhà họ Tô, chỉ là sợ bà cụ không đồng ý, bây giờ bà cụ lại nói ra, đây chính là cơ hội tốt. Chỉ là vừa định nói chuyện, đột nhiên Tưởng Lam bung kín miệng mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]