Đi tới sườn núi, bà cụ yêu cầu Hàn Tam Thiên thả bà ta xuống. Vẻ mặt của bà ta vô cùng kích động nhìn biệt thự xa hoa trước mắt, đây chính là nơi đại biểu cho thân phận và địa vị ở thành phố Vân. Bà cụ còn tưởng rằng đến hết cuộc đời này bà ta cùng lắm chỉ có thể dắt nhà họ Tô đi đến chân núi mà thôi, không nghĩ tới bà ta thế mà cũng có tư cách đi tới sườn núi.
“Ông nó à, tôi không biết nên trách ông hay cảm ơn ông nữa. Nếu không có ông, đời này tôi cũng không thể đặt chân tới đây, nhưng vì cớ gì ông lại đưa tiền cho Tô Quốc Diệu chứ?” Bà cụ không hề nao núng nói ra những lời này ngay trước mặt
Tô Nghênh Hạ. Không khó để nhìn ra một nhà Tô Quốc Diệu không hề có chút địa vị nào ở trong lòng bà.
Tô Nghênh Hạ với vẻ mặt không phục liếc Hàn Tam Thiên một cái, lại có vẻ hơi bất đắc dĩ.
Sau khi bà cụ đi vào bên trong biệt thự, tiếng nói chuyện ồn ào bên trong phòng khách ngay lập tức im bặt. Tất cả họ hàng thân thích nhà họ Tô lập tức đứng dậy từ sô pha.
Tô Hải Siêu bước nhanh nhất, anh ta chạy chậm tới trước mặt bà cụ, quan tâm
nói: “Bà nội cũng mệt rồi đúng không, mau ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi ạ.”
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Hàn Tam Thiên hiện lên ánh sáng lạnh. Ở nhà họ Hàn cũng có một người như vậy. Bởi vì miệng của người đó rất ngọt, thế nên Hàn Tam Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685129/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.