Im lặng một mảnh, châm rơi còn nghe thấy được.
Lời nói của Hàn Tam Thiên khiến cả căn biệt thự nhà họ Tô im lặng một cách kỳ lạ, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của mọi người.
Nhưng mà rất nhanh, tiếng cười òa lên, cả đám ngửa lên ngửa xuống.
Mỗi người như là chế giễu chỉ vào Hàn Tam Thiên, trên mặt đầy vẻ mỉa mai và cười cợt không thèm che giấu.
"Hàn Tam Thiên, cậu không sợ thụt lưỡi à, ba cái lời mạnh miệng như thế cũng dám nói, cậu cố ý chọc cười chúng tôi đấy hả?" Tô Hải Siêu xoa bụng, nụ cười trên mặt
khoa trương hơn nữa.
Tô Diệc Hàm cũng đỏ cả mặt, rõ ràng là đã cười đến mức sung huyết não, cười khẩy nói: "Ôi mẹ của tôi ơi, tôi cười chảy cả nước mắt luôn rồi này, anh đừng hài hước thế chứ. Tuy chúng tôi đều lấy anh là thú vui nhưng anh cũng đừng ra vẻ ngu ngốc như vậy chứ, thật sự cho rằng mình là thằng hề hả?"
Các gia đình họ hành thay nhau chế giễu Hàn Tam Thiên.
"Bốc phét còn phải suy nghĩ về tình hình thực tế chứ, tên vô dụng như cậu, có thể có nhiều tiền như vậy?"
"Tô Nghênh Hạ, điều này không phải là lý
do thoái thác cô nghĩ ra đó chứ, kêu Hàn Tam Thiên ra mặt, cô điên rồi, hay là chúng tôi điên rồi thế."
"Đúng vậy, cho dù cô muốn tìm lý do, cũng tìm cái có thể khiến cho người ta tin tưởng ấy, dựa vào cậu ta... Hay là thôi bỏ đi."
Tô Quốc Lâm đã sớm ghi hận Hàn Tam Thiên, lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685115/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.