Vương Hằng nghe thấy lời này, đầu ong một tiếng, nháy mắt cả người như ngồi trên bếp lò. Lỗ chân lông trên người thư giãn mở ra, mồ hôi lạnh toát ra.
“Bố, bố... không nói đùa với con chứ?"
Gã quả thực không thể tin được đây là sự thật!
Những ngân hàng cao cấp đó có quan hệ rất tốt với bố gã. Hơn nữa, việc làm ăn của tập đoàn Vinh Hằng không ngừng phát triển, vẫn chưa xuất hiện nguy cơ. Lúc trước không có tín dụng xấu như khoản vay quá hạn. Tại sao đột nhiên chưa đến hạn trả nợ đã đòi trả nợ trước hạn? “Con cảm thấy bố giống như nói đùa với con sao? Bây giờ bố muốn nhảy lầu, còn tâm trạng đùa giỡn với con sao?”
Tút tút...
Bố gã trực tiếp cúp điện thoại.
Tay Vương Hằng run lên, di động từ trên tay trượt xuống, rơi loảng xoảng trên mặt đất. Mồ hôi lạnh cũng theo đó mà lạch cạch lạch cạch rơi xuống. “Này...”
Nhìn thấy tinh thần Vương Hằng đột nhiên suy sụp, điện thoại còn cầm không nổi, mồ hôi lạnh trên mặt càng khó che kín. Đám người Dương Chấn Hoa và Dương Chí Viễn lập tức nhìn nhau.
Là kẻ ngốc cũng nhìn ra được nhà họ Vương hơn phân nửa đã xảy ra chuyện.
“Vương thiếu, xảy ra chuyện gì?" Dương Chí Viễn lo lắng việc mượn tiền ngâm nước nóng, chạy ngay đến trước mặt Vương Hằng, nhặt di động của gã lên, khom lưng yếu ớt hỏi.
“Không... không có việc gì."
Vương Hằng nặn ra một nụ cười sầu não, nhận lại di động từ tay Dương Chí Viễn. Cầm lấy bản hợp đồng trên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuong-te-cua-nu-than/4121984/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.