Lúc này, Dương Chí Viễn đã gọi điện cho Vương Hằng.
“Không phải tôi đã làm theo anh nói sao? Tôi không giúp anh vay một trăm triệu kia, tại sao còn gọi cho tôi nữa?" Đầu điện thoại bên kia vang lên giọng nói không kiên nhẫn của Vương Hằng.
“Không phải chuyện đó Vương thiếu, là như thế này." Dương Chí Viễn giải thích: “Ông nội của tôi nói, một trăm triệu kia không vay. Chỉ cần tập đoàn Vinh Hằng của cậu cho chúng tôi mượn một trăm triệu, đồng ý đưa sính lễ năm mươi triệu, dì hai sẽ bảo Tử Hí ly hôn. Chờ khi Vương thiếu đưa sính lễ Xong, có thể cưới Từ Hi về nhà."
“Thật sao?” Vương Hằng cảm thấy khá ngạc nhiên.
“Lừa cậu tôi là chó!”
“Tốt, vậy tôi lập tức tìm bố tôi, làm hợp đồng cho vay đưa đến công ty anh."
“Đừng, chúng tôi ở nhà của Tử Hi, Vương thiếu đưa hợp đồng cho vay đến nhà của Tử Hi là được. Tôi phải khiến cho tên phế vật kia biết, không có cậu ta, chúng tôi có thể mượn được một trăm triệu!” Dương Chí Viễn đắc ý liếc mắt nhìn Trần Hoa một cái.
“Ok, chờ tôi!”
Tút tút...
Vương Hằng cúp điện thoại.
“Vương thiếu nói gì?" Thấy Dương Chí Viễn cất điện thoại, Lý Tổ Lan gấp gáp hỏi.
Dương Chí Viễn đắc ý cười: “Vương thiếu nói, một lát nữa cậu ta sẽ mang hợp đồng cho vay đến đây. Sau khi ký xong hợp đồng sẽ chuyển khoản, tiền sính lễ không thiếu di đồng nào."
“Tốt quá rồi!"
Lý Tố Lan vui vẻ mãi không thôi, lập tức khuyên bảo Dương Tử Hi: “Lát nữa ký hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuong-te-cua-nu-than/4121982/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.