Trần Hoa chạy đến bên ngoài rồi mà cũng có thể nghe thấy những lời lẽ tàn nhẫn của Lý Tố Lan.
"Ôi!"
Anh ngửa đầu cảm thán một tiếng, hiện lên nụ cười sầu khổ: "Trời giáng sử mệnh cho ai, nhất định sẽ làm người đó chịu khổ về tâm trí, mệt mỏi về gân cốt, đói khát về thể xác, thiếu thốn về vật chất..."
"Ông trời, ông đến cùng là giao cho con sứ mệnh gì mà làm con đi đến đâu cũng phải chịu tội hết vậy?"
"Thẻ vàng là thật, sao lại biến thành giả?"
Anh thật không hiểu nổi, cũng không dám đi vào giải thích, đành chờ qua đêm nay, ngày mai ngân hàng mở cửa làm việc rồi báo Dương Tử Hí đi vay mới có thể rửa sạch nỗi oan khuất cho anh.
"Tự yêu quý bản thân mình thôi, đến biệt thự số một tại Ngự Long Loan để chủ Lưu băng bó vết thương cho mình rồi nói mẹ Ngô làm chút đồ ăn."
Anh thầm nghĩ trong lòng và nhanh chóng rời đi.
Ngồi trên chiếc Mercedes S65 chạy đến rồi ngừng gần khu căn hộ, anh dùng giấy vệ sinh quấn mấy vòng quanh miệng vết thương, châm điếu thuốc hung hăng rít mấy ngụm mới khởi động xe.
Nửa tiếng sau anh tiến vào biệt thự số một tại Ngự Long Loan.
Bước vào đại sảnh lập tức thấy chủ Lưu và mẹ Ngô đang ở phòng ăn dùng cơm, Phương Thi Vận cũng có mặt.
"Tam thiếu gia."
Phương Thi Vận đối diện với Trần Hoa, nhìn thấy trên tay anh quấn băng vải" mà trên đó toàn vết máu đỏ tươi, cô ta vội vàng gác đũa chạy ra.
"Tam thiếu gia, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuong-te-cua-nu-than/4121957/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.