“Trốn!”
Bắc Cực Chân Nhân thấy thế, ý chí chiến đấu hoàn toàn mất sách, bóng người biến thành một vệt sáng lao lên trời.
Những người còn lại của Vô Cực Tông thấy thế đều thay đổi sắc mặt, hoảng hốt chạy trốn.
Hai Thiên Thần một chết một chạy, bọn lâu la như bọn họ sao có thể chống lại Lâm Ẩn được.
Lâm Ẩn thấy thế thì khẽ cau mày.
“Ông giải quyết những người này, tôi đuổi theo Bắc Cực”.
Nói xong, Lâm Ẩn lập tức đuổi theo Bắc Cực Chân Nhân.
Lăng Thiên Nhai nghe vậy cũng không tiếp lời, đánh một chưởng về phía một võ giả Chân Thần.
Một Thiên Thần bị giết chết, Bắc Cực Chân Nhân chạy trốn, những Chân Thần khác không một ai là đối thủ của ông, chẳng mấy chốc đã có ba Chân Thần chết trong tay Lăng Thiên Nhai.
Còn Lâm Ẩn và Bắc Cực Chân Nhân thì biến thành hai vầng sáng, chạy nhanh về phương Bắc.
Mắt thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng gần.
Bắc Cực Chân Nhân không nhịn được cất lời:
“Lâm Ẩn, ngươi thật sự muốn không chết không thôi với Vô Cực Tông ta sao?”
“Nếu ngươi còn không đi, cao thủ của Vô Cực Tông ta đến, ngươi cũng chỉ có thể ở lại biên giới phía Bắc mãi mãi thôi”.
Lâm Ẩn khẽ cau mày, nơi này là biên giới phía Bắc, dù sao cũng là phạm vi thế lực của Vô Cực Tông, anh ở đây thật sự hơi nguy hiểm.
Nhưng mắt thấy chẳng bao lâu nữa là có thể đuổi kịp Bắc Cực Chân Nhân, anh không muốn bỏ qua cơ hội giết chết ông ta.
“Lâm Ẩn, ngươi đừng có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632809/chuong-1312.html