Chương trước
Chương sau

Sau khi ở lại Thủy Tinh cung một ngày, Thủy Tinh cung đóng lại lần nữa, Tiểu Long Nữ thì ngủ say, mấy người Lâm Ẩn cũng rời khỏi Thủy Tinh cung.  
Chuyện đi này ăn được không ít thứ tốt ở Thủy Tinh cung, Cố Thanh Ca và Lâm Tiếu Đường cũng đi theo bọn họ trở về núi Lang Gia.  
Ngoài Lâm Ẩn, bốn người khác sau khi trở lại núi Lang Gia lập tức tiến vào trạng thái bế quan, những thứ ăn được ở Thủy Tinh cung đã đủ để bọn họ đột phá cảnh giới rồi.  
Dù Lâm Ẩn cũng ăn không ít kỳ trân dị quả, nhưng vẫn chưa đủ để giúp anh đột phá cảnh giới.  
Ba ngày sau, khi núi Lang Gia mở cửa một lần nữa, rất nhiều khách dự lễ và Chân Thần ngoại vực ghé thăm, buổi lễ khai phủ long trọng hoành tráng chính thức bắt đầu.  
Lần này có tận ba mươi mấy Chân Thần tập trung ở núi Lang Gia.  
Ngay cả người của Phật Môn sau khi đến hành tinh xanh vẫn không xuất hiện cũng đến, đại sư Không Thiền, người quen của Lâm Ẩn vẫn luôn đi theo bên cạnh hai cao thủ đỉnh cao Chân Thần của Phật Môn ngoại vực.  
Sau khi người của Phật Môn đi tới núi Lang Gia, đại sư Không Thiền giới thiệu gặp mặt, tán gẫu với Lâm Ẩn một lúc.  
Lâm Ẩn cũng biết tổ sư của tông môn bọn họ là từ hành tinh xanh đi ra ngoài, bây giờ cũng coi như một đại giáo trong tinh hải, lần này phái hai người bọn họ đi tới là vì gây dựng lại Phật Môn trên hành tinh xanh.  
Hơn nữa hai người cũng nói thẳng, mấy chục nghìn năm trước, trên hành tinh xanh có một phần thế lực dẫn người rời khỏi hành tinh xanh, mở ra đạo trường trong tinh hải, bây giờ tin tức linh khí trên hành tinh xanh thức tỉnh đã truyền tới tinh hải, có lẽ sẽ có một phần thế lực phái người đến đây.  
Lâm Ẩn không nói gì, anh cũng không định ngăn cản những thế lực khác truyền đạo ở hành tinh xanh, chỉ cần bọn họ không làm xằng làm bậy trên hành tinh xanh là được.  
Bây giờ linh khí trên hành tinh xanh thức tỉnh, rất nhiều nơi đã xuất hiện mỏ linh thạch, các thế lực hay xảy ra tranh chấp khi tranh đoạt mỏ linh thạch, vì sự tồn tại của Lâm Ẩn, nên ngọn lửa chiến tranh mới không bùng lên.  
“Thật sự quá hoành tráng, đã bao nhiêu năm rồi thiên vực Tiểu Đông của chúng ta không nhìn thấy nhiều Chân Thần tề tụ như vậy? E rằng ngoài lễ lớn của thánh địa, cũng không có cảnh tượng như thế này”, một Chân Thần ngoại vực thở dài.  
Bọn họ đều đến từ những hành tinh khác nhau, trừ khi là mấy thánh địa lớn xảy ra chuyện, gửi thư mời, nếu không hoàn toàn sẽ không có nhiều thế lực đồng thời xuất hiện như vậy.  
“Tình cảnh bây giờ rất tốt mà, Long phủ trong uy nghi, nhưng những đều này đều do sự tồn tại của Lâm Ẩn, phải biết rằng bây giờ Thiên Hoang giới đại loạn, sau này Triều Thiên cung còn có thể tồn tại hay không cũng là một vấn đề. Thiên Thần của Vô Cực Tông nhìn chằm chằm ở ngoại vực, dù Lâm Ẩn hắn…”, một Chân Thần ngoại vực mặc đại hồng bào, dáng người cao lớn hừ lạnh. Nhưng gã ta còn chưa nói hết, đã bị ông lão bên cạnh ngắt lời:  
“Câm miệng!”  
Ông lão cũng có tu vi đỉnh cao Chân Thần, là đại trưởng lão của Thương Ngô Tông, cũng có danh tiếng lẫy lừng ở tinh hải, lúc này, sắc mặt ông ta cực kỳ lạnh lẽo, tức giận quá: “Nếu ngươi muốn chết thì đừng dính dáng đến Thương Ngô Tông của ta trước đã, nơi này là núi Lang Gia, đại bản doanh của Lâm thiiên quân, ngươi muốn biết bao nhiêu chuẩn bị của Thương Ngô Tông ta bị Lâm thiên quân san thành bình địa trong một ngày sao?”  
Thương Ngô Tông đến đây cũng rất ít có ác ý gì với hành tinh xanh, bọn họ đã đến hành tinh xanh từ sớm, cắm rễ ở vùng Trung Đông, mấy lần có thế lực ngoại vực ra tay với Lâm Ẩn, bọn họ đều không ra tay, dù đám người thánh hoàng Thái Sơ đến mời bọn họ, bọn họ cũng không ra tay.  
Nghe thấy lời của đại trưởng lão, Chân Thần Thương Ngô Tông mặc đại hồng bào tỏ vẻ không vui, biện bạch là mình truyền âm bằng thần niệm, người ngoài hoàn toàn không nghe thấy.  
Nhưng trong lòng gã cũng rùng mình, biết bây giờ Long phủ là ngọa hổ tàng long, chưa nói đến cao thủ hàng đầu không biết sâu cạn là Lâm Ẩn, dù là mấy người Cố Thanh Ca Lâm Tiếu Đường cũng không thể khinh thường, thực lực không thua thánh hoàng Thái Sơ là bao.  
“Không ai được nhắc lại tin tức liên quan đến vị kia nữa, Thương Ngô Tông ta đã thành công cắm rễ trên hành tinh xanh, dù là cao thủ Vô Cực Tông giáng lâm, hai bên chúng ta không giúp bên nào hết là được, dù Vô Cực Tông có bá đạo đến mấy cũng chỉ có thể ra tay với Long phủ và thế lực dưới trướng Long phủ, không thể nào thật sự tàn sát cả hành tinh được, đến lúc đó đương nhiên chúng ta có thể bình an vô sự rồi”, đại trưởng lão chắc chắn.  
Mà lúc này, Lâm Ẩn thật sự không có thời gian quan tâm đến bọn họ.  
Anh ngồi xếp bằng trong lầu các ở chỗ cao nhất của núi Lang Gia, Cố Thanh Ca và Lâm Tiếu Đường ngồi đối diện anh.  
Cố Thanh Ca đã thành công đột phá đến đỉnh cao Chân Thần, còn Lâm Tiếu Đường cũng chỉ còn thiếu một bước nữa đã có thể bước vào, lúc này sắc mặt hai người rất nặng nề.  
“Lâm thiên quân, cao thủ Vô Cực Tông sắp đến rồi, ngươi khai phủ vào lúc này, chẳng phải là tụ hợp tất cả mọi người lại chết cùng sao?”, Lâm Tiếu Đường khó hiểu hỏi.  
“Không sao”.  
Lâm Ẩn hờ hững đáp, đứng lên: “Đi thôi, ta đi gặp cao thủ ngoại vực trước, đề ra quy tắc, còn Vô Cực Tông, nên đến thì sẽ đến thôi”.  
Lâm Tiếu Đường và Cố Thanh Ca liếc mắt nhìn nhau, vội vàng đuổi theo, trên mặt hai người đều lộ vẻ khó hiểu, dù bọn họ tự tin có thể ngăn cản một Thiên Thần bình thường, nhưng Vô Cực Tông là đại giáo tinh hải, thực lực của cao thủ Thiên Thần trong đó chắc chắn cũng không đơn giản, chẳng lẽ Lâm Ẩn tự tin có thể đối phó với Thiên Thần sao?  
…  
Trong chính điện của núi Lang Gia.  
Lâm Ẩn xuất hiện, thực hiện nghi thức khai phủ quan trọng nhất, vô số Chân Thần ngẩng đầu, ngay cả người trên hành tinh xanh cũng theo dõi qua internet, nhìn vị “thiên quân” đứng đầu hành tinh xanh này!  
Lần này ngoài người của giới tu luyện, còn có truyền thông các nước và ông trùm của các lĩnh vực đến núi Lang Gia, bây giờ Long phủ chính là thế lực mạnh nhất trên hành tinh xanh, vô số người muốn giữ mối quan hệ với Long phủ, ước mơ của rất nhiều người trẻ tuổi chính là gia nhập Long phủ.  
“Mẹ, Lâm thiên quân xuất hiện rồi, ông ấy thật sự quá trẻ, trông giống như thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi vậy”, một cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi kích động nói.  
“Đúng thế!”  
Vu Thiến ở bên cạnh gật đầu, nhìn Lâm Ẩn cố ý mặc áo choàng màu xanh nghiêm túc vì buổi lễ long trọng hôm nay, trên áo có thêu mười hai hoa văn cổ của Long Quốc, chim thú cá trùng, núi sông hồ nước, nhật nguyệt tinh hà, đầu đội tinh quan kiểu cổ, tinh quan kia được rèn đúc từ vật liệu làm thần binh, được nhà Công Thâu chuẩn bị từ nửa năm trước.  
Mặt Lâm Ẩn trắng tựa như ngọc, khí phách vô cùng uy nghiêm.  
Vu Thiến nhìn Lâm Ẩn, ánh mắt hơi phức tạp.  
‘Năm đó biết anh, là vì bố của cô ấy là cấp dưới của cậu Ẩn, nhưng cũng không cảm thấy anh có gì đặc biệt, dù sau này biết anh là người đứng đầu Long phủ, đứng đầu phương Đông, nhưng ai ngờ rằng, có một ngày anh sẽ trở thành vua của một tinh vực, được cao thủ của vô số hành tinh bái lạy’.  
Nhìn dung nhan mấy chục năm không thay đổi của Lâm Ẩn, Vu Thiến thở dài.  
Trước đây cô ấy cũng khá được Long phủ quan tâm, nhà chồng cũng vì quan hệ của cô ấy mà thuận buồm xuôi gió ở Long Quốc, nhưng khoảng thời gian nhà họ Lâm biến mất, nhà chồng vì sợ cô ấy làm liên lụy đến bảy tông môn, cho nên ly hôn với cô ấy.  
Nếu không nhờ có sự giúp đỡ của Ninh Khuyết, khi đó chắc chắn cô ấy sẽ sống rất khó khăn.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.