Chương trước
Chương sau
Biết được Lâm Kình Thương, Trương Kỳ Mạt và mọi người không sao, Lâm Ẩn cũng coi như hoàn toàn yên tâm.
“Tôi sẽ phái người đến đây xây dựng lại núi Long Hổ giúp ông, không bao lâu nữa, trưởng bối núi Long Hổ của ông sẽ đi ra khỏi bí cảnh thôi”, Lâm Ẩn nói với đạo sĩ trung niên.
“Cảm ơn cậu Ẩn”.
Đạo sĩ trung niên vội nói cảm ơn, ông ta không thấy nghi ngờ những gì Lâm Ẩn nói, với thân phận của anh sao lại đi lừa ông ta chứ.
Lâm Ẩn ở lại núi Long Hổ nửa ngày, dù đã thả lỏng thần giác nhưng vẫn không thể tìm thấy vị trí của bí cảnh núi Long Hổ, lúc này anh cũng không làm phiền đến tiền bối Ảnh Tử, bây giờ anh đã ngưng tủ thân thể và thần hồn lại làm một rồi, chỉ thiếu lĩnh ngộ quy tắc thiên địa là có thể bước vào cảnh giới Chân Thần.
Đợi đến khi Ninh Khuyết sai người đến xây dựng lại đạo quán giúp núi Long Hổ, mấy người Lâm Ẩn bèn rời đi. Phá mở hư không, đi tới bí cảnh Côn Luân.
Vừa đi vào bí cảnh Côn Luân, bọn họ đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Nồng độ nguyên khí thiên địa trong bí cảnh Côn Luân có thể sánh bằng với bí cảnh Côn Luân rồi”, Độ Mệnh Kiếm Tiên trầm giọng nói.
“Có lẽ không bao lâu nữa, hành tinh xanh sẽ trở về dáng vẻ trước đây”.
“Có lẽ vậy”, Lâm Ẩn gật đầu nói.
“Đi thôi, đi xem thử rốt cuộc người của bảy tông môn đang làm gì, thế giới thường xảy ra chuyện lớn như thế mà bọn họ cũng không quay về, rốt cuộc trong bí cảnh Côn Luân có thứ gì hấp dẫn bảy tông môn đây”.
“Chúng ta đến gia tộc nào?”, Độ Mệnh Kiếm Tiên hỏi.
Bọn họ có quen biết với tất cả các gia tộc lớn trong bí cảnh Côn Luân, nhưng lần này đã đi lâu như vậy, hơn nữa bây giờ còn có người của bảy tông môn, xuất hiện thêm rất nhiều biến số.
“Đến nhà Hiên Viên đi!”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nói.
Thế lực Nhân Tộc bên này, từ khi nhà họ Kiền nương nhờ Ma Tộc, thì nhà Hiên Viên chính là mạnh nhất, có lẽ nhà Hiên Viên sẽ có tin tức bọn họ cần.
Mấy người đều là cao thủ, tốc độ rất nhanh, không mất bao lâu đã đi tới trụ sở của nhà Hiên Viên trên núi Côn Khư.
Trong trụ sở nhà Hiên Viên lúc này.
Hiên Viên Vô Địch và Hiên Viên Phá Thành ngồi đối diện nhau, thực lực của Hiên Viên Phá Thành càng sâu không lường được hơn, đã là Thiên Tiên hậu kỳ, còn Hiên Tiên vô địch cũng chỉ là Thiên Tiên sơ kỳ, chỉ thiếu một chút là có thể đột phá đến Thiên Tiên trung kỳ.
“Tộc trưởng có biết Lâm Ẩn đã về rồi chưa?”
Hiên Viên Vô Địch hỏi.
“Trở về thì thế nào, lúc này nhà Hiên Viên đã không phải chúng ta có thể làm chủ nữa rồi”, Hiên Viên Phá Thành hờ hững nói:
Bây giờ bảy tông môn, Ma Tộc, lão tổ nhà chúng ta, còn có lão Long Vương đã liên thủ với nhau, muốn có được cơ duyên kia, dù Lâm Ẩn đột phá đến cảnh giới nửa bước Chân Thần, gặp mấy người bọn họ cũng chỉ có thể chịu thua thôi”.
“Những người đến từ ngoại vực kia…”, Hiên Viên Vô Địch thở dài một tiếng, không nói tiếp.
“Không phải người mình ắt có ý đồ khác, chẳng lẽ cụ tổ không nhìn ra sao? Hợp tác với bọn họ rõ ràng là tranh ăn với hổ”, cuối cùng Hiên Viên Vô Địch cũng không nhịn được nói ra bất mãn trong lòng.
“Đối mặt với sức hấp dẫn của việc có thể bước vào một bước đó, có mấy người có thể chối từ chứ?”, Hiên Viên Phá Thành cau mày, không biết đang nghĩ gì.
Vào lúc hai người nói chuyện phiếm, bên ngoài đột nhiên có người chạy vào, vội vàng nói:
“Gia chủ, Lâm Ẩn kia đến rồi”.
Ồ?
Hai người đưa mắt nhìn nhau, lập tức xuất hiện trước cửa.
“Ha ha, hai vị đạo hữu hai mươi năm không gặp, phong thái vẫn như cũ nhỉ!”, Hiên Viên Vô Địch cười nói với Lâm Ẩn và Độ Mệnh Kiếm Tiên.
“Nào, mời vào”.
Hiên Viên Phá Thành quan sát Lâm Ẩn, cảm thấy Lâm Ẩn ngày càng sâu không lường được, trong lòng thầm nghĩ.
‘Có lẽ khoảng thời gian này Lâm Ẩn đã bước vào cảnh giới nửa bước Chân Thần rồi’.
Mấy người Lâm Ẩn đi theo hai người tiến vào một trạch viện độc lập, bảo đầy tớ lùi xuống hết, nói chuyện phiếm một lát, cuối cùng cũng tiến vào chủ đề chính.
Lâm Ẩn nhìn hai người, hỏi thẳng: “Hai vị, tôi cũng không lòng vòng với hai vị nữa, tôi muốn biết vị trí của bảy tông môn”.
Nghe vậy.
Hiên Viên Phá Thành và Hiên Viên Vô Địch đều cười khổ.
“Lâm đạo hữu, vốn dĩ với quan hệ giữa chúng ta, tôi nên báo chuyện này với cậu, nhưng bây giờ tuy tôi là chủ nhà Hiên Viên, nhưng người nắm quyền nhà Hiên Viên là cụ tổ của tôi, chuyện liên quan đến bảy tông môn tôi hoàn toàn không thể nhúng tay vào”, Hiên Viên Phá Thành nói.
“Cụ ông Bạch Thạch đâu?”, Lâm Ẩn cau mày hỏi.
“Cụ ông đã bế quan mười năm, từ khi cụ tổ quyết định hợp tác với bảy tông môn, cụ ông đã tức giận bế quan luôn, đã mười năm không xuất quan rồi”, Hiên Viên Vô Địch không cam lòng nói:
“Cậu Ẩn, cậu cũng đừng làm khó tộc trưởng, chúng tôi chỉ được biết người của bảy tông môn, Ma Tộc, cụ tổ của chúng tôi và lão Long Vương đều đang tìm kiếm một cơ duyên, một tài nguyên có thể trở thành Chân Thần, bây giờ chúng tôi cũng không biết họ đang ở đâu”.
Lâm Ẩn cau mày, anh không ngờ ngay cả cụ tổ nhà Hiên Viên cũng hợp tác với người của bảy tông môn, rốt cuộc là cơ duyên gì có thể khiến một nửa bước Chân Thần động lòng như thế, cơ duyên có thể giúp người ta tiến vào cảnh giới Chân Thần, anh còn chưa từng nghe nói đến ở Thiên Hoang giới.
‘Ta có một vài suy đoán, tìm đến nơi đó, sau khi đột phá Chân Thần rồi đi vào, có lợi ích rất lớn với cậu’.
Bên tai Lâm Ẩn đột nhiên vang lên giọng nói của tiền bối Ảnh Tử, nhưng những người khác dường như không hề nghe thấy.
‘Bây giờ ta cũng không thể chắc chắn cụ thể là cái gì, nhưng nếu thật sự đoán đúng thì cơ duyên này thạt sự quá lớn, ngay cả cao thủ Thiên Thần cảnh cũng sẽ động lòng, điều này cũng có thể hiểu vì sao Ma Tộc lại xâm lấn một hành tinh nhỏ như thế’.
Lâm Ẩn nghe vậy thì thầm thấy căng thẳng, cơ duyên ngay cả cao thủ như tiền bối Ảnh Tử cũng tán thưởng chắc chắn không phải cơ duyên bình thường.
“Không biết ai biết vị trí của bọn họ vậy?”, Lâm Ẩn hỏi.
“Cụ ông Huyền Quy của bộ tộc dị thú và Thanh Trích Tiên có biết”, Hiên Viên Phá Thành nói với giọng điệu nặng nề: “Sau khi nửa bước Chân Thần của bảy tông môn tiến vào bí cảnh Côn Luân từng hợp tác với nửa bước Chân Thần của Ma Tộc truy sát Thanh Trích Tiên, tình trạng của Thanh Trích Tiên lúc đó không được tốt lắm, dù không chết cũng bị thương nặng”.
Lâm Ẩn gật đầu một cái nói: “Vậy không làm phiền nữa, tôi đến Thiên Vực xem sao”.
Mấy người Lâm Ẩn ngựa không ngừng vó chạy tới Thiên Vực, vừa đến bên ngoài Thiên Vực đã thấy cụ ông Huyền Quy đợi ở đó.
Nhìn thấy Lâm Ẩn, cụ ông Huyền Quy cười khẽ: “Nghe tin ngươi trở về, ta biết ngay ngươi sẽ đến tìm ta, bọn họ đều đang ở trong rừng Ma Quỷ của thế giới thượng, trong đó có một bí mật lớn, một bí mật động trời, đáng tiếc cảnh giới của lão Quy ta không đủ, không có tư cách hiểu rõ nội tình”.
“Lão Long Vương và cụ tổ của bộ tộc sói xám đều đang ở đó, bây giờ ngươi đi qua có lẽ còn có thể đuổi kịp bọn họ”.
“Cảm ơn”, Lâm Ẩn chắp tay với cụ ông Huyền Quy.
Bây giờ anh cũng không hiểu rõ lập trường của bộ tộc dị thú nữa, lão Long Vương hợp tác với bảy tông môn, nhưng lại để cụ ông Huyền Quy thả tin ra, rốt cuộc lão muốn làm gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.