Bên ngoài sơn môn của Triều Thiên cung, Lâm Ẩn đang đi đến nơi sâu nhất của Triều Thiên cung theo Cửu Phong đạo nhân.
Lộ Uyên đã quy thuận Lâm Ẩn được Cửu Phong đạo nhân sắp xếp ở trong phòng khách của Triều Thiên cung.
Trong Triều Thiên cung, vô số tầm mắt nhìn theo Lâm Ẩn, chẳng những có người bên ngoài còn có người trong Triều Thiên cung, mọi người đều không hiểu Lâm Ẩn, đa số người của Triều Thiên cung đều không thể nói là thích Lâm Ẩn, cũng không ghét, nhiều hơn là tò mò.
Cửu Phong đạo nhân dẫn Lâm Ẩn đi nhanh, không hề dừng lại, nhìn thấy Cửu Phong đạo nhân, các đệ tử đều cúi người hành lễ, có thể nhìn ra uy danh của Cửu Phong đạo nhân ở nơi này.
Khi hai người đi tới nơi sâu nhất trong Triều Thiên cung thì đã không nhìn thấy các đệ tử nữa.
Lâm Ẩn đi về phía trước theo Cửu Phong đạo nhân, có thể cảm nhận được trong bóng tối có thần giác rất mạnh mẽ đang quan sát mình.
Đi tới trước một động phủ, Cửu Phong đạo nhân dừng bước, nói: “Sư đệ, đệ tự đi vào đi, sư phụ đợi đệ ở bên trong đấy”.
“Cảm ơn sư huynh”.
Lâm Ẩn gật nhẹ đầu, đi vào trong động phủ.
Bên ngoài động phủ rất đơn giản, nhưng theo Lâm Ẩn đi vào trong, phong cảnh trước mắt chợt thay đổi, trong động phủ đều làm bằng ngọc cực phẩm, trên vách động phủ cũng có rất nhiều linh khí tản ra.
Triều Thiên cung là thánh địa, linh khí vốn dĩ đã nồng đậm hơn những nơi khác ở Thiên Hoang giới không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632737/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.