Lâm Ẩn hơi giật mình.
Anh không ngờ nghìn năm trước Sơn Hải Thiên Tiên thật sự đấu một trận với lão Long này, hơn nữa còn hòa nhau với lão.
“Ngài Long Vương, Trấn Sơn Hải kia là ai mà có thể không phân thắng bại với ngài thế?”, Quy gia hỏi khẽ.
“Hắn không phải người của thế giới này, từ nghìn năm trước đã rời đi, trước khi đi, hắn có để lại cho ta một vài thứ, bảo ta mang đến cho truyền nhân của hắn”, lão Long cười khẽ nói.
“Lâm Ẩn, từ khi ngươi nhận được truyền thừa của hắn ở thế giới thường là ta đã biết rồi, mãi đến khi ngươi bước vào Thiên Vực ta mới tìm ngươi là vì bây giờ ngươi mới thật sự có tư cách nhận lấy truyền thừa Trấn Sơn Hải để lại”.
Lâm Ẩn sửng sốt, lúc ở trong động phủ, anh không được nói gì về truyền thừa thật sự của Sơn Hải Thiên Tiên, hoàn toàn không biết có chuyện như thế.
Lão Long Vương thấy Lâm Ẩn ngơ ngác, rõ ràng là không biết có chuyện gì xảy ra, chậm rãi nói: “Trấn Sơn Hải là một người kiêu ngạo đến mức nào, sao có thể dễ dàng để lại truyền thừa quan trọng được, dù ngươi tu luyện bí quyết Tinh Thần Luyện Thể và bí quyết Chu Thiên Tinh Thần, nhưng không hề nắm giữ đòn sát thủ chân chính, Trấn Sơn Hải đến từ Triều Thiên Cung của Thiên Hoang giới, trong tay có không ít thứ tốt, còn cụ thể hắn để lại thứ gì ta cũng không rõ”.
“Tiền bối, ngài sống lâu như vậy chắc cũng biết rõ chuyện của Ma Tộc, nêu nghìn năm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632685/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.