“Khổng Tước, chuyện này một mình ông không quyết định được đâu, dẫn chúng tôi vào Thiên Vực đi!”
Cụ Trịnh từ tốn nói.
“Ta thật sự không thể quyết định được chuyện này, nhưng ông nên biết tộc hổ rất hiếu chiến, cũng là bộ tộc thù hận Nhân Tộc các ông nhất, dù ông đi vào Thiên Vực rồi, có thể ra ngoài hay không cũng là một vấn đề đấy”, Khổng Tước Vương lạnh lùng đáp: “Ta cũng vì nghĩ cho tộc dị thú và các ông thôi, nếu các ông xảy ra chuyện, bọn ta và Nhân Tộc các ông thật sự sẽ hết đường cứu vãn. Dù ta rất căm ghét Nhân Tộc các ông, nhưng ta vẫn không muốn hai bên hoàn toàn bùng nổ chiến tranh”.
“Ông là không biết tính nghiêm trọng của chuyện này, đừng nói nữa, dẫn chúng tôi đến Long Đảo đi!”, cụ Trịnh nói với giọng điệu nặng nề.
Mọi người nghe thấy thì đều sửng sốt, bọn họ chỉ biết trong Thiên Vực có bốn tộc dị thú làm chủ, hoàn toàn chưa từng nghe nói đến Long Đảo.
“Long quân đang ngủ say, sẽ không gặp các ngươi, chuyện của Ma Tộc tự bọn ta quyết định”.
Thấy cụ Trịnh cố chấp muốn đi vào Thiên Vực, Khổng Tước Vương cũng không ngăn cản nữa, lời giễu cợt khi nãy cũng chỉ vì trút ra nỗi bất mãn với Nhân Tộc thôi, chuyện lớn như hai tộc liên minh một mình ông ta không thể quyết định được.
“Các ngươi đi theo ta”.
Nói xong, Khổng Tước Vương vung tay áo bảo, trận pháp bao phủ trên không Thiên Vực lập tức xuất hiện một con đường.
Khổng Tước Vương cũng không quan tâm đến đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632680/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.