Chương trước
Chương sau
Sau khi Độ Mệnh Kiếm Tiên chém ra chiêu kiếm này cũng trở nên cực kỳ suy yếu, sắc mặt tái nhợt.
Nhưng nhờ uy thế của chiêu kiếm đó, dưới tình huống Thiên Tiên đều bị chặn lại, hoàn toàn không có Ma Tộc nào dám đến gần Độ Mệnh Kiếm Tiên.
Lâm Ẩn bước ra một bước xuất hiện bên cạnh Độ Mệnh Kiếm Tiên, nói: “Ông lùi về phía sau trước, chuyện còn lại giao lại cho tôi”.
“Không sao”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên lắc đầu: “Tôi vẫn có năng lực tự bảo vệ mình”.
Lâm Ẩn nghe vậy thì không nói gì nữa, dù Độ Mệnh Kiếm Tiên đã cực kỳ suy yếu, nhưng nếu không có Thiên Tiên ra tay, Ma Tộc còn lại muốn giết chết lão ta cũng khá khó khăn.
“Kẻ kia đã thế suy sức yếu, giết bọn họ xong, xé nát hết tất cả Nhân Tộc, sau này hành tinh xanh sẽ là nơi để chúng ta nuôi nhốt súc vật”.
Ngôn ngữ quái lạ khó hiểu liên tục truyền ra từ trong miệng Thiên Tiên Ma Tộc đang đấu với Hiên Viên Phá Thành, tiếng nói kia cực kỳ tà ác, mang theo hơi thở xa xôi mờ mịt, nói một câu cũng khiến thiên địa phải run rẩy, giống như chứa đựng pháp lực vô tận vậy.
Gào!
Rất nhiều Ma Tộc cùng la to, đôi mắt đỏ tươi như màu, cực kỳ tham lam nhìn sang, xau đó điên cuồng xông về phía liên quân của Nhân Tộc.
“Lấy đầu tên Nhân Tộc giết chết Mordor xuống, ta muốn để đầu lão ta vào trong ma vực, dùng U Minh Ma Hỏa bên trong thiêu đốt linh hồn lão ta mười nghìn năm, cho lão ta biết mình đã làm sai điều gì!”
Rõ ràng Thiên Tiên đang đấu với Hiên Viên Phá Thành là thủ lĩnh của đám Ma tộc này, thực lực mạnh mẽ, ngay cả Hiên Viên Phá Thành cũng bị ông ta áp đảo, rơi vào thế yếu.
Mấy cao thủ Ma Tộc có thực lực đỉnh cao Địa Tiên không thèm chú ý đến Lâm Ẩn, bắt đầu tấn công Độ Mệnh Kiếm Tiên.
“Các người hơi xem thường tôi rồi đấy!”
Trong mắt Lâm Ẩn không có chút cảm xúc, tiến lên một bước, thốt ra hai chữ: “Đi chết đi!”
Ầm ầm!
Chân nguyên cuồn cuộn đột nhiên bắn ra từ trong người Lâm Ẩn, năm tia kiếm quang sáng rực bắn ra từ trong tay anh, cuối cùng hội tụ thành một tia kiếm quang dài nghìn trượng, một chiêu kiếm chém ra tạo thành một chùm sáng thật dài xẹt qua hư không vạn trượng, trong nháy mắt tựa như ảo ảnh trong mơ, lướt qua mấy trăm cao thủ của Ma Tộc.
Chém ra chiêu kiếm này, Lâm Ẩn cũng khá mất sức, hơi thở dốc, tình trạng thương tích trên người đem lại ảnh hưởng rất lớn với anh, anh không thể là đối thủ của một Thiên Tiên nữa.
Lúc rất nhiều chiến sĩ của Ma Tộc còn chưa kịp hiểu là chuyện gì diễn ra.
“Ầm ầm ầm!”
Mấy chục chiến sĩ Ma Tộc xông lên phía trước đều nổ tung, để lại những làn sương máu trên không trung, còn có mấy chiến sĩ Ma Tộc tu vi Địa Tiên chết dưới một đòn này của Lâm Ẩn.
Mấy Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên xông về phía Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng bị một chiêu kiếm của Lâm Ẩn chém bay ngược ra ngoài.
“Shh!”
Lúc này, tất cả chiến sĩ Ma Tộc đều dừng bước, xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Kể cả Ma Tộc khác đang chém giết với cao thủ Nhân Tộc cũng đứng lại, ngơ ngác nhìn bóng người cách đó không xa.
“Thú vị đấy!”
Một Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên khí thế mạnh mẽ bước ra, đứng ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, gã nói bằng tiếng Nhân Tộc: “Các ngươi đi giải quyết những người khác đi, tên này giao cho ta”.
Ma Tộc này trông không khác gì loài người, nhưng cao tận ba mét, trên người hiện màu xanh lục như trúng độc, trên trán mọc một cái sừng màu bạc.
“Vâng thưa ngài Morke!”
Rất nhiều chiến sĩ Ma Tộc đều vâng lệnh, bỏ qua Lâm Ẩn nhằm vào những người khác.
“Lâm Ẩn cẩn thận, không ngờ trên hành tinh xanh lại có vương tộc của Ma Tộc, xem ra suy đoán của tôi là thật, chắc chắn trên hành tinh xanh có cao thủ chúng ta không biết tồn tại, chặn lại sự tấn công của Ma Tộc”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nói với vẻ nặng nề.
“Dù gã là vương tộc trong Ma Tộc thì sao chứ, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết!”
Vẻ mặt Lâm Ẩn không chút cảm xúc, lạnh nhạt nói.
Dù Ma Tộc trước mắt khiến anh cảm thấy hơi áp lực, nhưng chỉ cần thực lực của gã không bằng Thiên Tiên thì anh không có gì phải sợ cả, đấu cùng cấp, anh chưa từng e sợ bất cứ một ai.
Thấy những Ma Tộc này lướt qua anh để ra tay với liên quân Côn Luân phía sau, Lâm Ẩn tiến lên một bước, xông thẳng vào trong trận doanh của Ma Tộc, ra tay tàn sát.
Chiến sĩ Địa Tiên bình thường của Ma Tộc ngay cả một đòn của anh cũng không đỡ được, chẳng mấy chốc, anh đã giết chết mười mấy Ma Tộc.
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Trên mặt Morke thoáng hiện vẻ xấu hổ, gã là ma có huyết thống vương tộc của Ma Tộc, hôm nay lại bị một Nhân Tộc nho nhỏ xem thường, đấu với gã còn dám phân tâm đấu với người khác.
Dứt lời, Morke tiến lên một bước, xuất hiện ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, đấm ra một quyền.
“Phá!”
Theo tiếng quát to.
Chân nguyên trong người Lâm Ẩn được điều động đến mức tối đa, thịt trên khuôn mặt cũng xuất hiện tơ máu như muốn nứt ra. Dưới một quyền, mười mấy chiến sĩ Ma Tộc cứ thế bị đánh thành tro. Đọc sớm tại web truyện tâm linh nhé
Mà một quyền của Morke cũng đã đến, nắm đấm của gã tựa như ánh nắng mặt trời gay gắt, như chiến xa Đại Nhật Ma Thần chèn ép hư không, va chạm với đòn đánh của Lâm Ẩn.
“Ầm ầm!”
Tia sáng chói mắt như bom hạt nhân nổ tung bắn ra từ chỗ hai người đánh nhau, phạm vi mấy chục dặm xung quanh đều bị soi sáng.
Dư âm trận chiến của hai người kéo đến những trận bụi mù, bay đầy khắp xung quanh.
“Lùi!”
Độ Mệnh Kiếm Tiên quát khẽ một tiếng, người bên phía liên quân vội chạy về phía xa, uy lực dư âm trận chiến đã sắp bằng với dư âm trận chiến của cao thủ Thiên Tiên rồi, chỉ cần dính vào cũng có thể bị xé nát.
Chỉ có những chiến sĩ Thần cảnh không sợ chết của Ma Tộc vẫn ngơ ngác xông về phía trước. Trong nháy mắt, mấy trăm chiến sĩ Ma Tộc bị dư âm trận chiến của hai người xé thành mảnh vụn.
Rắc!
Trong ánh mắt chấn động của vô số người, hai cái bóng bay ngược ra từ trong bụi mù, trông cả hai đều vô cùng chật vật, quần áo trên người rách nát, trên cơ thể cũng có vết thương không nhẹ.
“Không tệ, không tệ, ngươi là Nhân Tộc có thể đọ sức về thân thể đầu tiên mà ta gặp đấy!”
Morke nhếch miệng cười, khiến khuôn mặt vốn xấu xí trở nên dữ tợn.
“Huyết thống vương tộc của Ma Tộc cũng chỉ thế mà thôi!”Truyện được đăng nhanh nhất tại Tamlinh247.com
Lâm Ẩn đứng trong hư không lạnh nhạt nói. Dù Ma Tộc trước mắt có thực lực không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ, nếu anh không bị thương, có thể ra tay toàn lực, thì chỉ cần mấy giây đã giết được gã rồi.
“Loài người không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ ngươi cho rằng khi nãy là toàn bộ thực lực của ta sao?”
Morke tức giận, lạnh lùng nói.
“Đến đây!”
Lâm Ẩn cũng không nhiều lời, xông về phía Morke, anh không có thời gian nói nhảm với gã, chỉ có giết chết gã, anh mới có thể tập trung đấu với những Ma Tộc khác.
“Giết!”
Morke cũng quát to một tiếng, tấn công về phía Lâm Ẩn. Phía sau gã có hư ảnh Ma Thần đột nhiên xoay tròn, biến thành một vệt sáng hòa vào trong cơ thể gã.
“Ầm!”
Hai người lại va chạm một lần nữa, sắc mặt của Lâm Ẩn cũng trở nên nặng nề, lúc này không biết Morke sử dụng loại công pháp nào mà mỗi lần ra quyền đều mạnh hơn năm phần.Truyện được đăng nhanh nhất tại Tamlinh247.com
“Ầm!”
Hai người liên tục ra tay, ai cũng không chiếm được lợi thế, nhưng theo thời gian dần trôi, sắc mặt Morke rõ ràng nặng nề hơn không ít, đánh mãi không xong khiến trong lòng gã hơi bực bội.
“Thùng thùng thùng!”
Trong hư không như có tiếng búa đánh xuống.
Quyền chưởng của hai người tăng thêm sức mạnh, khiến mặt đất cũng rung lên, phạm vi gần ma vực bắt đầu đung đưa, ngay cả Thiên Tiên đang chiến đấu trên không trung cũng mất tập trung, chú ý đến trận chiến của hai người.
Những người còn lại thì lùi đến mấy dặm bên ngoài đánh nhau, hoàn toàn không dám đến gần chiến trường của hai người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.