Mấy chiếc máy bay trực thăng đỗ lại trên bãi đất trống cách quán trà khá xa, cánh quạt xoay tròn làm lá cây xung quanh bay lên.
Mấy chục người đàn ông cao to mặc vest đã nhận lệnh từ trước, phong tỏa xung quanh lại, không cho người qua đường đến gần.
“Nhân vật lớn nào có nhiều máy bay trực thăng xa hoa như thế vậy?”
“Trường học của chúng ta không hổ là ngôi trường có tiếng trăm năm, không ngờ còn có nhân vật lớn thế này đến tham gia lễ kỷ niệm”.
“Nhưng không biết những nhân vật lớn này đến từ đâu nhỉ?”
Vì ở gần trường học, sự xuất hiện của sáu bảy chiếc máy bay trực thăng này lập tức thu hút sự chú ý của các học sinh, ngay cả một vài giáo viên và lãnh đạo trường cũng vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, nhân vật lớn mà trường bọn họ mời đều đến cả rồi, không biết người trên máy bay này là ai nhỉ?
Chần chừ một lát, dưới sự dẫn dắt của một lãnh đạo, mấy người đi về phía máy bay trực thăng.
Đến đây vào lúc này có khả năng rất lớn là đến trường học của bọn họ, cũng không thể chậm trễ được.
Mấy người còn chưa đi được mấy bước đã bị mấy người mặc đồ đen chặn lại.
“Tam Gia dặn dò không ai được đến gần chỗ này hết”.
Vệ sĩ dẫn đầu lạnh lùng nói.
“Tam… Tam Gia?”
Lãnh đọa trường sợ hết hồn, ở Thanh Vân chỉ có một người được gọi là Tam Gia và có bối cảnh lớn như thế thôi, đó chính là Thẩm Tam Gia.
“Vâng vâng vâng”.
Lãnh đạo trường cười ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632640/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.