Chương trước
Chương sau
‘Không ngờ trong ba tháng mà Lâm Ẩn đã tiến bộ lớn đến thế!”
Tửu Đạo Nhân vẫn trốn trong bóng tôi cũng rất ngạc nhiên, mỗi lần gặp nhau Lâm Ẩn đều khiến lão thấy bất ngờ, nhưng không ngờ chỉ với ba tháng, thực lực của Lâm Ẩn đã không thua kém gì mình.
‘Sức chống đỡ thân thể đã có thể sánh bằng với thân thể của La Hán chủ tu Phật môn rồi, có lẽ sau trăm tuổi, Lâm Ẩn thật sự có thể vượt qua Thanh Trích Tiên!’
Tửu Đạo Nhân thầm cảm thán.
“Chẳng lẽ cậu là người của Phật môn phương Đông?”
Trong lòng Cửu trưởng lão như đang dời sông lấp biển, trước khi gã bị phong ẩn cũng từng qua lại với cao thủ của phương Đông, sức chống đỡ của cao thủ Phật môn phương Đông cũng giống thế này.
“Chết đi!”
Lâm Ẩn lạnh lùng đánh thẳng một chưởng lên đầu Cửu trưởng lão.
“Ầm!”
Tay phải của Lâm Ẩn tựa như ngọc trắng vừa chạm vào đã vỡ nát, cứ thế vỗ nhẹ lên đầu Cửu trưởng lão, đầu của vị Địa Tiên Huyết Tộc này như một miếng đậu hũ yếu ớt không có sức chống đỡ, trực tiếp bị vỗ nát.
“Sao có thể chứ!”
Công tước Scarlet ngạc nhiên la lên, đây là Cửu trưởng lão của Huyết Tộc, là người năm trăm năm trước tàn sát bừa bãi, hút khô mấy thành phố ở phương Tây, giết chết mấy giáo chủ Hồng Y của Giáo Đình, khiến cao thủ Giáo Đình phải ra tay, nhưng vẫn không thể giết chết gã, liên tục đuổi giết rồi phong ấn Cửu trưởng lão ở Bắc Quốc, bây giờ không ngờ gã lại bị một chàng trai trẻ giết chết.
“Xuýt…”
Áp lực trên người mấy đại biểu của các gia tộc lớn ở Bắc Quốc lập tức biến mất, ngẩng đầu lên thì thấy đầu của quái vật giết chết người của Giáo Đình đã mất, ai cũng sợ tới mức hít sâu.
Rốt cuộc người phương Đông trẻ tuổi này có lai lịch gì mà một con quái vật đáng sợ cũng không phải đối thủ của anh thế này?
“Tiểu bối!”
Một tiếng quát vang lên, thân thể không đầu của Cửu trưởng lão lại mọc ra một cái đầu, khuôn mặt hung tợn trở nên tái mét, rõ ràng muốn mọc lại đầu một lần nữa đã phải trả giá rất lớn.
“Trưởng lão không sao chứ?”
Công tước Scarlet vui đến mức bật khóc, nếu Cửu trưởng lão xảy ra chuyện thì chắc chắn lão ta cũng không thể sống.
“Ông chỉ có chút thực lực đó thôi sao?”
Lâm Ẩn khoanh tay hờ hững nhìn Cửu trưởng lão.
Từ sau khi chuyển tu bí quyết Chu Thiên Tinh Thần và Tinh Thần Luyện Thế, anh chưa từng ra tay với ai cả, cũng không ngờ thực lực của mình lại mạnh đến thế, tuy Cửu trưởng lão Huyết Tộc trước mặt là một Địa Tiên cực kỳ suy yếu, nhưng dù thế cũng là một Địa Tiên, Nhân Tiên hoàn toàn không thể nào đấu lại được.
Không ngờ gã chỉ có thế mà thôi?
“Tiểu bối, cậu thật sự muốn đối đầu với Huyết Tộc ta sao?”, Cửu trưởng lão lạnh lùng hỏi.
“Bây giờ nói câu này còn có ý nghĩa gì sao? Trước kia đều là người của Huyết Tộc các ông gây chuyện với tôi, bây giờ đến lượt tôi gây chuyện với các người rồi!”
Lâm Ẩn hờ hững nói: “Ban đầu nếu Huyết Tộc không đến trêu chọc tôi, tôi cũng không định sẽ gây chuyện với các người, nhưng Huyết Tộc làm việc quá mức huênh hoang, xem các tộc khác như thức ăn, nếu bỏ mặc các người, không biết trong thiên hạ sẽ có thêm bao nhiêu người chết oan nữa”.
Mỗi một chữ Lâm Ẩn nói ra đều như sấm sét nổ vang, vang vọng đất trời.
“Hôm nay, tôi muốn ông phải chết!”
Trong mắt Cửu trưởng lão có ánh sáng lạnh loé lên, bắt lấy công tước Scarlet ở bên cạnh.
“Trưởng lão, ngài muốn làm gì?”
Công tước Scarlet giật mình la lên.
“Dòng máu trong người ngươi thuần khiết, đúng lúc có thể giúp ta hồi phục chút thực lực, đợi ta về Huyết Tộc rồi sẽ chăm lo cho con cháu của ngươi”.
Nói xong, máu trên người công tước Scarlet bắt đầu biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, nhanh chóng biến thành một đống xương trắng, mà sắc mặt của Cửu trưởng lão cũng không còn tái nhợt nữa, khí thế trên người tăng vọt, mơ hồ đạt tới Địa Tiên cảnh.
“Chỉ thế thôi sao?”
Ánh sáng trong mắt Lâm Ẩn càng lạnh lẽo hơn: “Xem người cùng tộc như thức ăn, ông thật sự không xứng sống trên thế giới này”.
“Giết!”
Ánh mắt Lâm Ẩn ngày càng sắc bén, tóc dài tung bay, trên người hiện lên ánh sáng chói mắt, ánh sáng đó phóng lên cao, bắt đầu tấn công Cửu trưởng lão.
“Tiểu bối, bây giờ sẽ để cậu xem thử thực lực thật sự của ta!”
Cửu trưởng lão hét to một tiếng, biến thành năm cái ảo ảnh đánh về phía Lâm Ẩn theo năm hướng.
“Ầm!”
Lần này Lâm Ẩn ra tay không hể nể tình, trực tiếp ứng phó bằng hết sức mình.
Ánh sao hiện lên đầy trời, người trong giáo đường tưởng như mình đang đứng trong một bầu trời saov ậy, sức mạnh thân thể và tinh thần lực thuần khiết cuồn cuộn trong người ngưng tụ thành một, biến thành lực lượng mạnh nhất.
“Ầm!”
Ảo ảnh của Cửu trưởng lão đánh lên người Lâm Ẩn từ năm hướng.
“Keng!”
Âm thanh kim loại vang lên, phản lực kinh khủng trực tiếp khiến bốn ảo ảnh biến mất, bản thể của Cửu trưởng lão nhanh chóng lùi về phía sau, chạy về phương xa.
Chàng trai trẻ trước mắt giống như một con quái vật vậy, sức phòng ngự quá mạnh, lúc này gã đã tạm thời khôi phục được thực lực Địa Tiên sơ kỳ, nhưng một đòn bằng tất cả sức lực của mình vẫn không thể phá huỷ phòng ngự của anh.
Có lẽ thời kỳ đỉnh cao của gã cũng không thể phá huỷ năng lực phòng ngự của chàng trai trẻ này.
“Muốn trốn hả?”
Lâm Ẩn giẫm nhẹ chân, lập tức xuất hiện bên cạnh Cửu trưởng lão, đánh tới một quyền.
“Ầm!”
Cửu trưởng lão trực tiếp bị Lâm Ẩn đánh bại chỉ với một quyền, lồng ngực vỡ nát, lực đấm mạnh mẽ trực tiếp xông vào trong lục phủ ngũ tạng của gã, xé rách đôi cánh của gã, cả người nổ tung thành những mảnh vụn.
Mấy giây trôi qua, mảnh vụn trong không trung chậm rãi ngưng tụ thành một hình dạng quái vật.
“Ầm!”
Lâm Ẩn lại đánh tới một quyền, khiến nó nổ tung trong không trung.
“Tiểu bối, cậu thật sự muốn không chết không thôi với ta ư?”
Lúc này, giọng nói của Cửu trưởng lão vô cùng nôn nóng, tuy gã là Địa Tiên của Huyết Tộc, nhưng tình trạng thương tích thế này, mỗi lần chữa trị đều phải tốn rất nhiều huyết khí, thêm hai lần nữa gã sẽ chết chắc.
“Ồn ào!”
Vẻ mặt Lâm Ẩn lạnh nhạt, lại đánh ra một quyền, đánh tan không ít máu thịt trong không trung.
“Ta sai rồi, ta sai rồi, nếu cậu có thể bỏ qua cho ta, ta sẵn lòng làm tôi tớ cho cậu một trăm năm”.
Lúc này Cửu trưởng lão thật sự hoảng hốt rồi, gã vừa mới được giải phong ấn, gã vẫn chưa muốn chết!
“Làm tôi tớ, ông xứng sao?”
Kiếm Thu Thuỷ ra khỏi võ, Càn Khôn Kiếm Khí trực tiếp biến thành một la bàn âm dương, ăn mòn từng tấc máu thịt của Cửu trưởng lão, khiến gã hoàn toàn biến mất trên cõi đời.
“A!”
“Tiểu bối, Huyết Tổ của ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”
“Tha mạng!”
Theo la bàn dần ăn mòn, giọng nói của Cửu trưởng lão cũng dần nhỏ lại, mãi đến khi hoàn toàn im lặng. . ngôn tình hài
“Không ngờ cậu đã phát triển đến bước này rồi”.
Tửu Đạo Nhân xuất hiện trong không trung, ánh mắt hơi phức tạp nói.
“Có được chút cơ duyên trong động phủ Sơn Hải Thiên Tiên”, Lâm Ẩn thản nhiên đáp.
“Ừm!”, Tửu Đạo Nhân gật đầu, lão cũng có được không ít lợi ích từ động phủ của Sơn Hải Thiên Tiên, vốn còn đang vui mừng, bây giờ xem ra thứ lão có được vẫn không tốt như Lâm Ẩn.
Lúc này đại biểu của mấy gia tộc lớn ở Bắc Quốc đều quỳ xuống ở chỗ cách Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân không xa, lớn tiếng hô: “Cảm ơn hai tiền bối đã cứu mạng”.
Nếu không nhờ Lâm Ẩn đánh chết tên quái vật kia thì có lẽ lúc này bọn họ đã giống với đống xương trắng này rồi.
Một vài người của giáo đường thì chẳng hiểu gì, bọn họ chỉ là người bình thường làm việc cho giáo đường, chịu trách nhiệm trò chuyện với người thường, hoàn toàn không biết bên dưới giáo đường có phong ấn một con quái vật như thế, còn bị người của Giáo Đình tự mình thả ra nữa.
- -------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.