Chương trước
Chương sau
Nghe thấy tiếng hạc kêu này, ba người A Phúc đều cảm thấy giật mình, vô thức dừng tay lại nhìn về phía Đông Nam.
Chỉ thấy một cô bé mười mấy tuổi cưỡi một con tiên hạc rất lớn bay về phía bọn họ.
Mấy người A Phúc căng thẳng trong lòng, bọn họ xuất thân từ bí cảnh Côn Luân, từng nhìn thấy rất nhiều dị thú, nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy một con tiên hạc lớn đến thế, trong nhà họ Thanh của bọn họ cũng có nuôi một con tiên hạc nửa bước Nhân Tiên, nhưng vẫn thấp bé hơn con này tới một phần ba.
Tiên hạc trước mắt lớn như thế, chẳng phải thực lực sẽ mạnh hơn sao.
Tuy thực lực của dị thú không thể chỉ dựa vào hình thể, nhưng bình thường dị thú thể hình lớn chắc chắn có thực lực rất mạnh, con tiên hạc trước mắt nhìn qua không hề tầm thường chút nào.
Còn mấy người Tiền Khoan thì tỏ vẻ lo lắng, bọn họ biết Lâm Ẩn rất coi trọng Thẩm Xuyến, bọn họ xảy ra chuyện cũng không sao cả, chỉ cần cậu Ẩn vẫn còn, với tính cách trọng tình trọng nghĩa của cậu Ẩn, dù cụ ta có chết, anh cũng sẽ quan tâm đến nhà họ Tiền, nhưng bây giờ Thẩm Xuyến đột nhiên trở về, nếu cô bé xảy ra chuyện, sao cụ ta có thể xứng với giao phó của cậu Ẩn được.
“Thẩm Xuyến, mau đi đi!”
Tiền Khoan la lớn một tiếng, đột nhiên xông về phía A Phúc.
“Tự tìm đường chết!”
Trong mắt A Phúc có ánh sáng lạnh loé lên, gã đánh một chưởng về phía Tiền Khoan.
Rắc!
Một âm thanh giòn giã vang lên, cánh tay trái của Tiền Khoan trực tiếp gãy xương, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, người bay ngược ra ngoài.
Velsa vội tiến lên đón lấy Tiền Khoan.
“Ông nội Tiền!”
Nhìn thấy Tiền Khoan bị thương, Thẩm Xuyến lo lắng cưỡi hạc về phía cụ ta.
A Phúc thấy thế thì lắc mình xuất hiện bên cạnh A Trung, nặng nề nhìn theo Thẩm Xuyến: “A Trung, ông nhìn xem có phải cô gái này có vấn đề gì không”.
“Cậu cũng nhìn ra à?”
A Trung gật đầu nói: “Nếu tôi không nhìn nhầm, cô bé có thể chất đặc biệt giống cậu chủ Thanh Huyền, nếu không tiên hạc sẽ không có thân thiết với cô bé như vậy, hơn nữa tuổi còn nhỏ đã có thực lực như thế trong thế giới thường, chắc chắn là có thể chất đặc biệt, nhưng không có kiểm tra, không biết là thể chất đặc biệt gì”.
A Phúc và A Vương nghe vậy thì sắc mặt không khỏi thay đổi, bọn họ không hề nghi ngờ lời nói của A Trung, trong ba người A Trung là người có kiến thức rộng nhất.
Là tôi tớ của vương tộc nhà họ Thanh, đương nhiên bọn họ biết thể chất đặc biệt chứng tỏ điều gì.
Một người có thể chất đặc biệt, chỉ cần được một thế lực dốc lòng bồi dưỡng, chắc chắn bọn họ sẽ thăng cấp rất nhanh, vượt xa những người cùng tuổi, cao thủ có thể chất đặc biệt hoàn thiện đi đến đâu cũng có thể nói là vô địch.
Giống như Thanh Huyền bị Lâm Ẩn giết chết vậy, nếu đợi Huyền Thiên thể hoàn thiện, dù năng lực thực chiến có hơi yếu, tu luyện đến đỉnh cao Địa Tiên cũng sẽ không yếu hơn Hiên Viên Vô Địch.
Mà Hiên Viên Vô Địch chính là Địa Tiên có thể nằm trong top mười của Côn Luân.
Nhưng thể chất đặc biệt rất hiếm thấy, các đời trong bí cảnh Côn Luân chỉ có hai ba thể chất đặc biệt, không ngờ bọn họ có thể gặp được một bé gái như thế ở thế giới thường.
Nếu có thể dẫn một người có thể chất đặc biệt về bí cảnh Côn Luân, chắc chắn gia tộc sẽ ban thưởng cho bọn họ không ít, nói không chừng sẽ ban cho bọn họ một quả Thăng Thiên đan, giúp bọn họ trực tiếp bước vào Nhân Tiên cảnh, thoát khỏi thân phận tôi tớ luôn.
Nghĩ vậy, ánh mắt ba người nhìn về phía Thẩm Xuyến trở nên nóng bỏng.
“Cô bé, cháu tên gì?”
A Phúc đến gần Thẩm Xuyến, nở một nụ cười tự cho rằng rất thân thiện nói.
“Các người đi đi, nếu không sư phụ tôi về nhất định sẽ không bỏ qua cho các người đâu!”
Thẩm Xuyến nhìn A Phúc, ánh mắt lộ ra vẻ chán ghét.
Nụ cười trên mặt A Phúc trở nên cứng đờ, nhưng vẫn gượng cười nói: “Cô bé, không biết sư phụ cháu đã nói với cháu chưa, thể chất của cháu đặc biệt, chỉ cần đi đến tiên cảnh với chúng tôi, thành tựu của cháu trong tương lai chắc chắn sẽ vượt xa sư phụ cháu!”
“Đúng thế, với thiên phú của cháu ở lại thế giới thường chính là lãng phí thời gian!”, A Trung ung dung nói.
“Nếu cháu đi theo chúng tôi, chúng tôi sẽ tha cho bọn họ một mạng!”, A Vượng cũng lạnh nhạt tiếp lời.
Theo bọn họ thấy, có lẽ tiên hạc là một con tiên hạc nửa bước Nhân Tiên, nhưng cũng chỉ là một con súc sinh thôi, sao có thể là đối thủ của bọn họ được.
Hơn nữa ba người hoàn toàn không cảm nhận được chút uy hiếp nào từ trên người tiên hạc, có lẽ con này là giống biến dị, chỉ đơn thuần là hình thể lớn mà thôi.
Nghe vậy tất cả mọi người đều sửng sốt, Tiền Khoan còn xem như bình tĩnh, cụ ta là người đến Côn Luân theo Lâm Ẩn, cũng biết trên đời có tồn tại một tiên cảnh Côn Luân, nhưng không ngờ người của tiên cảnh Côn Luân đã tìm đến tận đây.
Những người khác thì vô cùng mơ hồ, bọn họ hoàn toàn không biết trên đời này còn tồn tại một tiên cảnh, nhưng mấy người trước mắt thực lực cường đại, hơn nữa trước kia bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe đến tiếng tăm của ba người, giống như xuất hiện trừ trong hư không vậy, nói đến tiên cảnh, bọn họ trực tiếp tin năm phần.
“Tôi sẽ không đi theo các người đâu!”
Thẩm Xuyến lạnh lùng nói, từ nhỏ cô bé đã hiểu được tình ngươi ấm lạnh, biết ai đối xử tốt ai đối xử không tốt với mình, bây giờ mẹ và chị của cô bé đều ở đây, hơn nữa sư phụ là người tốt với cô bé nhất trên đời, sao cô bé có thể rời đi được.
“Cháu còn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện, sau khi chúng tôi dẫn cháu vào tiên cảnh, cháu sẽ hiểu chúng tôi chỉ vì tốt cho cháu thôi!”, A Phúc lắc đầu thản nhiên nói.
A Trung và A Vượng liếc nhìn sau, sau đó cùng đi về phía Thẩm Xuyến.
Trên mặt cô bé thoáng hiện lên sự hoảng hốt, nhớ tới lời sư phụ nói trước khi đi, nếu có chuyện gì không giải quyết được cứ để tiên hạc ra tay, bèn la lên với tiên hạc.
“Tiểu Thất, đi đánh bọn họ!”
Tiểu Thất là tên cô bé đặt cho tiên hạc, xem ra tiên hạc cũng rất thích chơi cùng với Thẩm Xuyến, cả ngày chở cô bé bay đi khắp nơi.
“Cháu vẫn nên đến tiên cảnh với chúng tôi đi, chỉ một con dị thú thế này không ngăn cản được chúng tôi đâu, chúng tôi cũng không muốn lại dẫn đến thương vong vô nghĩa nữa”, A Trung cười nhạt nói, nếu không phải vì sợ giết những người này, đợi cô bé trước mắt lớn lên sẽ tìm bọn họ báo thù thì lão ta đã ra tay từ lâu rồi.
Nhưng lão ta tin chỉ cần lão ta đưa cô nhóc vào bí cảnh Côn Luân, sau này chắc chắn cô nhóc sẽ cảm ơn lão ta.
“A!”
A Trung đột nhiên phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm.
Chỉ thấy con tiên hạc kia duỗi vuốt ra trực tiếp túm lấy A Trung, móng vuốt sắc bén xuyên qua lồng ngực của A Trung, nếu không vì A Trung là cao thủ Thần cảnh thì lúc này đã chết từ lâu rồi.
“Cái gì!”
A Vượng và A Phúc vô cùng kinh ngạc.
Khi nãy ngay cả tiên hạc ra tay thế nào bọn họ cũng không nhìn rõ, ba người bọn họ có thực lực tương đương nhau, A Trung không đỡ được một vuốt của tiên hạc thì bọn họ cũng không đỡ được.
“Sao… Sao có thể… mạnh như thế được?
A Trung nhắm nghiền hai mắt, hơi thở mong manh ngón tay run rẩy nói.
Tiên hạc trước mặt tuyệt đối có thể so với Nhân Tiên, nếu không không thể nào có chuyện lão ta còn chưa kịp phản kháng đã bị giết chết trong một giây được.
“Xin tha mạng!”
A Phúc lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: “Chúng tôi cũng chỉ nghe lệnh làm việc thôi, xin cô tha mạng!”
- -------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.