Lâm Ẩn lấy một viên đan dược từ trong ngực ra, búng tay bắn nó về phía Xà Vương.
Xà Vương nhìn đan dược, cắn răng ném vào miệng, lão chỉ cảm thấy vết thương trên người mình được làm dịu lại như nắng hạn gặp mưa rào, ngay cả chỗ cánh tay bị gãy cũng bắt đầu trở nên ngứa ngáy như có thứ gì đó muốn mọc ra.
“Đây là Đoạn Tục Đan, ông đi bế quan nửa tháng, cánh tay bị đứt sẽ tự động mọc ra”.
Đan dược này là chiến lợi phẩm anh lấy được từ trên người Thanh Huyền, không ngờ lại có tác dụng nhanh như vậy.
Thuật dùng người đơn giản là vừa ban ân vừa ra oai, đánh một gậy cho một viên kẹo, khống chế bằng cách này chắc chắn sẽ có lợi.
Xà Vương bị đứt một cánh tay còn mất đi dị xà, thật sự giống như Thần cảnh yếu nhất rồi, bây giờ cánh tay có thể mọc ra ít nhất sẽ không yếu hơn Velsa.
Nói xong, Lâm Ẩn nhìn về phía Tạ Viễn, Trát Thập Thượng Sư và Đông Đan của Vu Cổ, lạnh nhạt nói: “Người của Toà Thành đã rút lui rồi, mọi người có suy nghĩ gì”.
“Tôi cũng sẵn lòng nghe theo sai khiến của cậu Lâm, chỉ cần cậu Lâm cho tôi đủ tài nguyên để tu luyện”, Đông Đan nói thẳng, ông ta vốn là một người tu luyện trong thâm sơn cùng cốc, lần trước lúc Lâm Ẩn chiến đấu trên núi Đại Nhật ông ta có định ra xem cuộc chiến, nhưng lúc đó là giai đoạn đột phá quan trọng của dị xà nên đành thôi.
Bây giờ ông ta trốn trong núi xong cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632483/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.