Lúc Lâm Ẩn và Âu Dương Nguyệt đang nói chuyện với nhau.
Thì có một ông lão mặc đồ đen từ tầng một Đăng Thiên đi thẳng lên tầng bốn.
Ông ta nhìn thấy Lâm Ẩn và Âu Dương Nguyệt đang đứng chung với nhau thì hơi nhíu mày, nhưng sau đó thì lập tức giãn ra. Ông ta đi thẳng đến chỗ Lâm Ẩn.
“Xin chào Âu Dương tiên tử”.
Ông lão mặc đồ đen hơi khom lưng với Âu Dương Nguyệt, sau đó thì lập tức đứng thẳng người nhìn về phía Lâm Ẩn, ông ta ngạo nghễ nói: "Cậu chính là Lâm Ẩn nhỉ, chủ nhân tôi muốn gặp cậu, cậu mau đi theo tôi!”.
"Không đi!".
Lâm Ẩn cầm chén rượu lên rồi nhấp một hơi cạn sạch.
“Cậu có biết tôi là ai không?”.
Ông lão mặc đồ đen nhíu mày, ông ta lạnh lùng nói.
“Ông ta là ai mà kiêu căng thế”, có người nhỏ giọng hỏi người bên cạnh.
"Im miệng".
Đồng bọn vội vàng ngăn gã lại rồi thấp giọng nói: "Người này chính là Dã Cẩu đạo nhân".
“Gì cơ, là ông ta sao!”.
Người xung quanh không nghị luận nữa, nhưng ánh mắt nhìn về phía ông lão mặc đồ đen đã không còn như trước.
“Không cần biết chủ nhân ông là ai, nếu muốn gặp tôi thì tự mình đến!”, Lâm Ẩn thản nhiên nói.
“Hít!”.
Xung quanh phát ra tiếng hít thở, lúc này ở tầng bốn đã có thêm vài người, nhưng kể cả người biết được thực lực của Lâm Ẩn thì đều nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt thương hại.
“Dã Cẩu đạo nhân, ông đừng quá đáng!”, Âu Dương Nguyệt nhíu mày mở miệng nói.
“Tôi nói chuyện với Lâm Ẩn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632444/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.