“Ừm, đúng là hơi không biết thức thời!”.
Chú Tần cũng lắc đầu theo.
“Hai người tìm chết à!”.
Hoắc Tân Hiền nhìn Lâm Ẩn và chú Tần, sự lạnh lùng trong mắt càng đậm hơn, mặc dù khi nãy ăn nói ngông cuồng nhưng hắn ta lại không dám đánh nhau với hộ vệ.
Mặc dù hắn ta tỏ vẻ trịch thượng nhưng hắn ta cũng biết sự hùng mạnh của Đăng Thiên Lâu, hai người này hoàn toàn không có khí tức của kẻ mạnh, đúng là đối tượng thích hợp cho hắn ta ra oai.
“Bốp!”.
Còn chưa đợi Lâm Ẩn và chú Tần nói chuyện, thủ lĩnh hộ vệ đã ra tay, gã đột ngột tấn công Hoắc Tân Hiền.
Mặc dù Hoắc Tân Hiền phản ứng kịp thời, hắn ta vung nắm đấm cản lại nhưng vẫn bị cú đấm của thủ lĩnh hộ vệ đánh bay ra xa mười mấy mét, máu tươi ứa ra khỏi miệng, hắn ta nhìn thủ lĩnh hộ vệ với ánh mắt đầy sợ hãi.
Hắn ta không ngờ rằng đến thủ lĩnh hộ vệ trong Đăng Thiên Lâu mà cũng có thực lực mạnh mẽ như thế này.
“Nhóc con, dám gây chuyện ở Đăng Thiên Lâu à, xem ra cậu không biết chữ chết viết như thế nào!”.
Thủ lĩnh hộ vệ nhìn Hoắc Tân Hiền rồi nói với giọng lạnh lùng.
Bây giờ không ít người vây lại cửa Đăng Thiên Lâu, rất nhiều người nhìn Hoắc Tân Hiền với ánh mắt mỉa mai, năm nào cũng có nhiều người đến Đăng Thiên Lâu kiếm chuyện như thằng ngốc này, nhưng thường thì kết cục đều không tốt đẹp cho mấy.
“Anh…”.
Hoắc Tân Thiên lại nôn ra một búm máu, gương mặt hắn ta đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632440/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.