Ở bên ngoài sân, Lâm Ẩn nhìn Hiên Viên Tiểu Tuyết, anh là khách được Hiên Viên Tiểu Tuyết mời đến đây, anh muốn xem xem Hiên Viên Tiểu Tuyết sẽ xử lý như thế nào.
“Lê La, Lâm Ẩn là người mà tôi mời đến, anh đừng có quá đáng!”, Hiên Viên Tiểu Tuyết la lớn.
“Quá đáng à?”.
Lê La cười lạnh, hắn ta không hề cảm thấy lo sợ gì cả: “Tiểu Tuyết, cậu ta đòi chiếm một vé, cô không cảm thấy quá đáng lắm sao?”.
Lê La vừa mới nói xong, những người xung quanh đều lần lượt cất tiếng ủng hộ.
“Đúng thế!”.
“Cô Hiên Viên, làm việc cũng phải công bằng chứ!”.
“Thằng nhóc này là cái thá gì?”.
Có Lê La khơi mào, những người khác đều không che giấu sự thù địch của mình với Lâm Ẩn nữa.
“Các người…”.
Hiên Viên Tiểu Tuyết sa sầm mặt xuống.
Gương mặt chú Tần cũng có vẻ không vui, chẳng qua đám người này chỉ là người trong các gia tộc sống dựa vào nhà họ Hiên Viên mà thôi, đến người đứng đầu trong nhà bọn họ cũng không dám ăn nói như thế với Hiên Viên Tiểu Tuyết, bọn họ hơi quá đáng rồi đấy.
“Ồ?”.
Lâm Ẩn nhìn Lê La, anh đột nhiên bật cười rồi nói hờ hững: “Không đưa vé cho tôi thì lẽ nào cho anh sao? Để một thằng vô dụng như anh cầm vé cũng uổng phí lắm!”.
“Ha ha!”.
Lê La nở nụ cười khinh thường, những thiên tài tuyệt đỉnh trong bí cảnh Côn Luân hắn ta đều biết hết, có cao thủ nào ở gần núi Côn Khư mà hắn ta chưa từng gặp đâu, nhưng chẳng có người nào giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632438/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.