“Phụt!”.
Vào lúc ba người Đàm Khang chạy trốn, ánh sáng trong mắt Tôn Văn Đống tắt ngúm, về với hư vô, ngay sau đó, cả người ông ta trực tiếp vỡ ra, nổ thành một làn sương máu.
“Chú Tần, ngăn bọn họ lại!”.
Tiểu Tuyết nhìn bóng dáng trên không trung, nhỏ giọng nói.
“Vâng!”.
Chú Tần lên tiếng, sau đó đánh một chưởng lên Đàm Khang đang chạy trốn rồi đuổi theo cụ ông nhà họ Cao – Cao Huyền.
Lâm Ẩn nhìn thoáng qua chú Tần, xoay người đuổi theo Phòng Bưu.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh!
Những người tập võ Thần cảnh xem chiến xung quanh đều giật mình, đã mười mấy năm rồi chỗ bọn họ không được nhìn thấy cao thủ Nhân Tiên, nhưng hôm nay một lần lại có tới hai người đến.
Hơn nữa còn có cao thủ nửa bước vào Nhân Tiên đã giết chết được cao thủ Nhân Tiên.
Trong mắt Lăng Chiến và Lăng Ngọc Sơn tràn ngập hối hận, nhưng lúc này đã muộn rồi. Nếu khi nãy bọn họ không nói, có lẽ Tôn Văn Đống sẽ giết bọn họ, nhưng nhà họ Lăng lại có được tình hữu nghị cua Lâm Ẩn.
Bây giờ không biết Lâm Ẩn sẽ xử lý bọn họ ra sao nữa.
Một lát sau, Lâm Ẩn quay lại từ xa xa, trong tay xách hai cái đầu người, mơ hồ có thể nhận ra một người là Đàm Khang một người là Phòng Bưu.
Mà Chú Tần cũng trở về từ xa, xách theo thi thể của cụ ông Cao Huyền.
“Anh Lâm, tôi nghĩ chúng ta có thể nói chuyện một chút!”.
Tiểu Tuyết bước nhanh về phía Lâm Ẩn, nhỏ giọng nói.
“Không biết cô Tiểu Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632435/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.