Vẻ mặt của đám cậu ấm có mặt ở đây để chờ Vu Thiến đều trở nên khó coi. Sắc mặt cậu chủ nhà họ Đặng ngồi bên trong chiếc Ferrari cũng tái xanh. Hắn ta ở dưới kí túc xã chờ lâu như thế, vậy mà Vu Thiến lại không chịu xuống. Chẳng lẽ thân phận của hắn ta trong lòng Vu Thiến lại không bằng thằng nhóc kia sao? Nếu không phải Sở Hàm gửi tin tức cho hắn ta, thì thậm chí hắn ta còn không biết Vu Thiến sẽ xuống dưới.
“Xin chào!”.
Vu Thiến gật đầu. Cô ấy không biết mục đích Lâm Ẩn đến tìm mình là gì, nhưng cô ấy đi xuống đơn giản là vì cô ấy muốn xem thử người mà bố mình kính nể rốt cuộc là người như thế nào.
“Sang bên đây ngồi một lát được không?”, Lâm Ẩn cười hỏi.
Dù gì thì Vu Thiến cũng là một minh tinh. Lúc này xung quanh đã có rất nhiều người vây quanh, không chỉ đơn thuần là đến xem, còn có không ít người có ý xấu đã lấy điện thoại ra chụp lén vài tấm ảnh, bọn họ chỉ chờ thời cơ để phát tán chúng.
“Ngọc nữ thuần khiết lén gặp tình nhân giữa sân trường?”.
Bọn họ cũng đã nghĩ xong tiêu đề thế nào rồi.
“Được!”.
Vu Thiến gật đầu, cô ấy đi theo Lâm Ẩn ra bên ngoài.
Đám người kia trơ mắt nhìn Lâm Ẩn cứ thế cướp đi một đóa hoa của của học viện Điện ảnh thủ đô bọn họ, bọn họ cũng không biết phải ngăn cản thế nào.
“Đáng chết, thằng khốn kia từ đâu chui ra vậy, dám dẫn người phụ nữ của tôi đi!”.
“Ôi trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632422/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.