Thấy Lâm Ẩn toan bỏ đi, gia đình Thẩm Huy cảm thấy hoang mang ngay lập tức, vừa nhìn thấy nhóm ông Cao là bọn họ đã biết ngay đây không phải là người dễ đụng chạm, nếu như Lâm Ẩn đi rồi, vận mệnh sắp đến của bọn họ sẽ như thế nào còn không biết được.
“Cậu Ẩn, tôi là cậu của Thanh Từ, cậu không thể đối xử với chúng tôi như thế được!”.
“Phải đấy, chúng ta là người một nhà kia mà!”.
Gia đình Thẩm Huy gào khóc kêu la trong phòng khách, nhưng tiếc là Lâm Ẩn lại không buồn nghe mà đi thẳng ra ngoài. Đám người này cũng xứng làm người một nhà với anh?
Ông Cao thấy Lâm Ẩn đã đi xa rồi mới lên tiếng nói: “Dạy dỗ bọn họ một chặp đi, nhớ là đừng đánh tàn phế, rồi mang ra Châu Phi đào mỏ!”.
Sau khi nói dứt lời, ông Cao quay lưng bỏ đi ngay, ông ta tin rằng chỉ cần mang đám người này ra Châu Phi thì cả đời này chúng sẽ không quấy rầy cô Tô Thanh Từ được nữa, xem như đã thực hiện xong lời căn dặn của Lâm Ẩn rồi.
Gia đình Thẩm Huy vừa nghe ông Cao nói thế, ánh mắt bọn họ toát ra vẻ tuyệt vọng, bọn họ không hề nghi ngờ lời ông Cao nói một chút nào cả, nếu như thật sự đưa bọn họ ra Châu Phi thì đời này của bọn họ xem như xong rồi.
Ánh mắt anh Hổ trở nên tàn nhẫn, gã lăn lộn nhiều năm trong Trung Hải, cũng không phải là dạng người để mặc cho kẻ khác áp bức mình, vào giây phút ông Cao quay lưng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632391/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.