Mặc dù người nhà họ Từ đã bị giết, nhưng với Lâm Ẩn, chuyện này chỉ mới là bắt đầu mà thôi, anh sẽ không bỏ qua cho bất cứ gia tộc nào tham gia vào chuyện này, bọn họ nhất định phải chôn cùng Vu Tắc Thành.
Nhưng bây giờ quan trọng nhất là tìm thấy mấy người Ninh Khuyết, nếu không còn chưa đợi anh báo thù thì người của mình đã xảy ra chuyện cả rồi.
Lâm Ẩn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, chân bước nhẹ, hoá thành một ánh sáng trắng chạy nhanh đi.
Cho dù là đồi núi hay nhà cao tầng ở dưới chân Lâm Ẩn đều như giẫm trên đất bằng, tốc độ của anh cực kỳ nhanh, chạy đến năm sáu căn cứ lúc trước, bên khu Khoa – Kỹ cũng đã xem, nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của mấy người Ninh Khuyết.
Lâm Ẩn nhíu mày.
‘Chẳng lẽ mấy người Ninh Khuyết cũng đã xảy ra chuyện rồi?’.
‘Vẫn nên tìm người hỏi thăm chút tin tức đã’.
Nghĩ vậy, Lâm Ẩn đi nhanh về một phía.
…
Trong biệt thự Hương Sơn của nhà họ Triệu.
Triệu Thừa Kiền mặc đồ màu xanh đứng bên hồ nước của biệt thự, ngơ ngác nhìn cá trong hồ, rất lâu sau đó chợt thở dài một hơi.
Lúc này Triệu Linh Nhi mặc đồ trắng bưng một tách trà nóng đi tới, đưa cho Triệu Thừa Kiền: “Anh, anh đã đứng đây cả buổi chiều rồi, uống một ngụm trà đi ạ”.
“Anh đã đột phá đến cảnh giới bảng Địa rồi, đứng một buổi chiều đã là gì?”, Triệu Thừa Kiền cười gượng, sau đó lại thở dài: “Vu Tắc Thành đã chết, nếu Lâm Ẩn trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632353/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.