Thanh niên tỏ thái độ tùy tiện như thể đã trở về nhà mình.
Hàn Sơn không hề nhận ra một chút hơi thở nào của kẻ tập võ trên người thanh niên ấy, dường như anh chỉ là một thanh niên bình thường, vô tình xông vào đây mà thôi.
Nhưng điềm báo nguy hiểm trong lòng ông ta đang kêu vang, trực giác nói với ông ta rằng, sự nguy hiểm đến từ thanh niên trước mặt này. Ông ta tin tưởng vào trực giác của mình, ông ta đã dựa vào trực giác để trốn thoát khỏi hiểm cảnh vô số lần, nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ cảm thấy nguy hiểm như thế này.
Ở trong biệt thự, nhóm Tưởng Kỳ và Thẩm Tam nhìn Lâm Ẩn với vẻ bất ngờ, vốn dĩ bọn họ đã nhận được tin Lâm Ẩn mất, không ngờ vào lúc nguy hiểm, Lâm Ẩn lại xuất hiện trước mắt bọn họ.
Trương Kỳ Mạt nhìn Lâm Ẩn đăm đăm, nước mắt rơm rớm trong mắt cô, sợ rằng đây chỉ là một giấc mộng mà thôi.
“Anh về rồi!”.
Lâm Ẩn mỉm cười với Trương Kỳ Mạt rồi khẽ nói với cô.
“Lâm Ẩn, anh, anh về rồi? Không phải em đang nằm mơ chứ!”, Trương Kỳ Mạt vội vàng đi về phía Lâm Ẩn, cô nói chuyện với đôi mắt nhòa lệ.
Lâm Ẩn mỉm cười, anh hơi mạnh tay véo gương mặt trắng trẻo của Trương Kỳ Mạt: “Anh về rồi, không phải em nằm mơ đâu!”.
“Anh làm gì đấy!”.
Trương Kỳ Mạt nũng nịu, cô chợt bước đến trước ôm chầm lấy Lâm Ẩn, không nỡ buông anh ra.
Nơi này có nhiều người như thế, cho dù để chứng minh rằng cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632346/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.