Lâm Ẩn nhận lấy cái hộp, anh đặt lên bàn rồi mở bọc vải màu vàng ra, bên trong là một hộp sắt to bằng lòng bàn tay.
Cụ ông Sở thở dài nói: "Lâm Ẩn, sư phụ cậu nói chiếc hộp này chỉ có người thừa kế mới có thể mở được, tôi cũng không có chìa khóa. Bây giờ giao lại cho cậu cũng coi như trả lại nguyên chủ".
Lâm Ẩn cầm chiếc hộp lên, trong lòng cảm thấy phức tạp.
"Cảm ơn ông!".
Lâm Ẩn cúi đầu chào cụ ông Sở, nếu hôm nay anh không đến thì cụ ông Sở có lẽ đã mất mạng vì chiếc hộp này.
"Không có gì!".
Cụ ông Sở xua tay nói.
"Tôi với sư phụ cậu là bạn cũ, sư phụ cậu đã cứu mạng tôi. Nếu không có sư phụ cậu thì tôi đã chết mấy chục năm trước rồi".
"Tôi đi tiếp đón người đến buổi mừng thọ đây. Cậu xem sư phụ cậu để lại gì cho cậu đi!".
Cụ ông Sở nói xong thì đi ra ngoài.
Lâm Ẩn lấy ra chiếc chìa khóa mà sư phụ đã đưa cho anh khi anh mới bắt đầu bái sư, anh nhét nó vào lỗ khóa duy nhất trên chiếc hộp nhỏ.
"Rắc rắc!".
Chiếc hộp được mở ra.
Lâm Ẩn chỉ định thử xem một chút, nhưng không ngờ lại đúng là chiếc chìa khóa này, anh nhận được chiếc chìa khóa này đã hơn mười năm, nhưng không ngờ hôm nay lại dùng đến.
Khoảnh khắc chiếc hộp mở ra, có một luồng hơi thở ập tới.
Lâm Ẩn không thể chờ đợi được nữa, anh vội vã nhìn vào trong chiếc hộp.
Bên trong hộp là một lá thư và một tấm bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632326/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.