“Lâm Ẩn, cậu mau đi tìm Sở Sở, Sở Sở sẽ đưa cậu đi lấy thứ sư phụ cậu để lại!”, ánh mắt Sở Tế Thương lộ ra vẻ lo lắng.
“Tôi sẽ ngăn cản lão lại, cậu đi trước đi!”.
Lâm Ẩn là học trò của bạn chi giao, cũng là ân nhân của cụ ấy. Hôm nay, nếu để Lâm Ẩn chết ở đây, sau này xuống nơi chín suối, cụ ấy cũng không còn mặt mũi nào đi gặp phủ chủ tiền nhiệm.
“Ha!”.
Trần Tùng Dương cười khinh thường, nói: “Sở Tế Thương, nếu không phải vì thứ phủ chủ tiền nhiệm để lại, ngay cả mười chiêu của tôi ông cũng không thể tiếp nổi, ông dựa vào cái gì để ngăn tôi lại?”.
“Hiện giờ thực lực của cậu cũng chỉ miễn cưỡng mới có thể chiến đấu với cao thủ phía trên bảng Thiên, lấy tính mạng của cậu tôi chỉ cần ba chiêu”.
“Nhưng mà khiến tôi không ngờ tới chính là Lâm Ẩn cậu lại là người thừa kế của phủ quân tiền nhiệm. Nếu ông ấy không mất tích, tôi có thể còn phải gọi cậu một tiếng phủ quân, đáng tiếc bây giờ phượng hoàng rụng lông không bằng gà, giờ Long phủ đã nằm trong lòng bàn tay của ngài Cố”.
“Nếu thức thời giao Long Điển Chí Tôn ra đây, tôi sẽ đồng ý tha cho cậu và Sở Tế Thương một mạng!”.
Lâm Ẩn mặt không biểu cảm nhìn Trần Tùng Dương, nói: “Ông cho rằng ai cũng có tư cách xem trộm bí kíp của Long phủ sao?”.
“Cho dù tôi giao cho ông, ông dám nhận sao? Sư phụ của tôi cũng chưa chắc đã mất tích!”.
Long Điển Chí Tôn đã ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632322/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.