Lâm Huyền Khôn và Lâm Huyền Minh một trước một sau đi ra khỏi từ đường, đi tới một nơi yên lặng.
Lâm Huyền Minh đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía Lâm Huyền Khôn, nói: “Lâm Huyền Khôn, anh thấy Lâm Ẩn này thế nào?”.
“Thấy thế nào cơ?”.
Lâm Huyền Khôn cũng đứng lại, thản nhiên nói.
“Ở trước mặt tôi anh không cần giả vờ nữa, tôi không tin anh nuốt trôi cơn giận này. Lâm Hiên chính là người anh dốc lòng bồi dưỡng, bây giờ bị Lâm Ẩn giết, chi nhà anh đã hết hi vọng rồi”, Lâm Huyền Minh thầm mắng một tiếng cáo già, Lâm Huyền Khôn làm việc luôn như vậy, không để lại một chút nhược điểm nào.
“Cậu thì sao? Lâm Hiên đúng là người chi nhà tôi dốc lòng bồi dưỡng, vậy Lâm Tiếu không phải người cậu dốc sức chỉ dạy hay sao?”.
Lâm Huyền Khôn lạnh nhạt nhìn Lâm Huyền Minh, Lâm Huyền Minh nói chuyện này với ông ta ở đây, nhất định không phải là vì nói nhảm mấy lời vô nghĩa này.
Lâm Huyền Minh hít sâu một cái, nói:
“Lâm Huyền Khôn tôi cũng không nói nhảm với anh nữa, bây giờ hy vọng của hai phe chúng ta đều đã bị Lâm Ẩn huỷ hoại, chúng ta cũng không cần phải nhằm vào nhau nữa. Lần này người thừa kế gia tộc chỉ cần không phải Lâm Ẩn, những người khác cho dù lên làm chủ nhà họ Lâm, còn không phải vẫn dựa vào hai phe chúng ta hay sao? Bây giờ mục tiêu hàng đầu của chúng ta chính là phải diệt trừ Lâm Ẩn”.
Lâm Huyền Minh dừng một chút, nhìn bốn phía một chút, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632290/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.