“Xử lý Lâm Ẩn thế nào?”, Thanh Long gõ nhẹ lên bàn, như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Tư Không, ông cho rằng Lâm Ẩn thế nào so với Lâm Hiên?”, Thanh Long đổi chủ đề hỏi.
Tư Không Phú không chút nghĩ ngợi đáp: “Đương nhiên là Lâm Ẩn hơn Lâm Hiên rồi”.
“Vậy Tư Không, ông cho rằng chúng ta thế nào so với Tàng Kiếm chân nhân của Kiếm Môn?”, Thanh Long lại hỏi.
“Tuy Tàng Kiếm chân nhân mạnh thật, nhưng có Thanh Long ngài áp chế, đương nhiên là lão ta không đấu lại chúng ta”, Tư Không Phú nói.
“Nếu đã vậy thì Tư Không, vì sao chúng ta phải chưa đấu đã thua? Tự nhận mình tệ hơn Kiếm Môn?”, Thanh Long hỏi.
Câu này làm khó Tư Không Phú rồi.
Ông ta nhíu mày ngẫm nghĩ: “Nhưng Hoàng Long cũng muốn giết Lâm Ẩn, trong đó có rất nhiều biến số, đây mới là lý do tôi do dự có nên để Lâm Ẩn trở thành con tốt thí không”.
Thanh Long cười nói: “Bên phía Hoàng Long đã có tôi xử lý rồi”.
Tư Không Phú khó hiểu hỏi: “Thanh Long, ý của ngài là giữ nguyên kế hoạch không thay đổi, tiếp tục giúp đỡ Lâm Ẩn sao?”.
“Tôi chỉ bảo ông đừng nôn nóng, cứ yên lặng xem tình hình”, Thanh Long chậm rãi nói: “Còn chưa tới lúc phải vứt bỏ Lâm Ẩn, cần gì phải vội vã làm rối loạn kế hoạch chứ?”.
Nghe Thanh Long nói xong câu này, mắt Tư Không Phú sáng lên, như vừa nghĩ thông suốt điều gì đó: “Không sai, Thanh Long, đúng là tôi tự làm loạn kế hoạch rồi”.
“Chủ yếu là lúc trước một mình tôi khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632265/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.