Chương trước
Chương sau
"Bây giờ sợ rồi sao?", Lâm Ẩn lạnh lùng nhìn Lâm Hiên: "Tôi còn tưởng người đứng đầu bảng Địa mạnh thế nào ấy chứ?".
"Thời đó không có anh hùng nào xuất hiện nên tên tôm tép như anh mới nổi danh mà thôi".
"Cậu", Lâm Hiên thở dốc, mặt hắn ta nhanh chóng nóng lên.
Cơn tức giận trong lòng hắn ta dâng lên đến đỉnh điểm, nhưng lại không dám bộc phát ra ngoài.
Võ công của Lâm Ẩn hoàn toàn có thể đánh thắng được hắn ta, nếu hắn ta đánh tiếp thì chỉ tự rước họa vào thân thôi, thậm chí còn có thể bị Lâm Ẩn giết chết.
"Lâm Ẩn, cậu cũng đừng có vui quá sớm. Hôm nay tôi chỉ kiềm hãm sức mạnh để cậu được như ý mà thôi", Lâm Hiên nhắm mắt nói, sau đó quay sang nói với mấy người Cao Thiên Nguyên: "Chúng ta đi thôi".
"Đi sao? Anh nghĩ muốn đi là đi dễ như thế sao?", Lâm Ẩn lạnh lùng lên tiếng.
"Lâm Hiên, nể mặt của cụ bà nên hôm nay tôi có thể để anh đi. Nhưng võ công của anh thì phải để lại".
"Cậu có ý gì? Cậu muốn phế bỏ võ công của tôi sao?", Lâm Hiên nhanh chóng tức giận: "Cậu thật sự cho rằng tôi không dám liều chết cùng cậu sao?".
Lâm Hiên bây giờ chỉ có thể mạnh miệng.
Thực lực mà Lâm Ẩn biểu hiện ban nãy cũng đủ để phế bỏ võ công của hắn ta rồi. Đây là kết quả mà hắn ta không thể nào chấp nhận được.
Lâm Ẩn lắc đầu một cái, anh lạnh lùng bước về phía trước, mỗi bước đi đều mang ý muốn đuổi giết Lâm Hiên.
Đột nhiên một luồng khí thế mạnh mẽ xuất hiện sau lưng Lâm Ẩn. Ngay sau đó một ánh mắt vô cùng tàn bạo nhìn chằm chằm vào anh.
"Cậu Lâm Ẩn, cậu nên nhớ có thể tha thứ thì nên tha thứ, làm việc đừng có quá độc ác như vậy".
Một giọng nói kì lạ không biết từ đâu vang lên khắp nơi.
Một người mặc áo choàng màu xám, ánh mắt sắc bén lạnh lùng cùng cặp mày màu trắng lặng lẽ xuất hiện trước mặt Lâm Hiên.
Lâm Ẩn khẽ nhíu mày, anh nhìn về phía lão già mặc áo choàng màu xám rồi lên tiếng hỏi: "Ông là ai?".
"Tôi là người của Kiếm Môn, Tàng Kiếm chân nhân, chào cậu Lâm Ẩn", Tàng Kiếm chân nhân bình tĩnh lên tiếng.
"Người của Kiếm Môn?", Lâm Ẩn quan sát Tàng Kiếm chân nhân một lượt.
Kiếm khí mãnh liệt tỏa ra từ người lão già này, cả người lão ta toả ra một khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Đương nhiên đây là một cao thủ bảng Thiên, hoặc là tông sư luyện kiếm mạnh mẽ.
Trước đây Lâm Ẩn từng giao đấu với của cụ Trầm Phong, nếu so với Tàng Kiếm chân nhân thì cụ Trầm Phong vẫn còn kém hơn một chút.
"Sao thế? Lâm Hiên không dám đấu một mình nên mời trưởng lão Kiếm Môn ra mặt giúp sao?", Lâm Ẩn dửng dưng lên tiếng.
Mặt Lâm Hiên đỏ đến tận mang ta, hắn ta đang muốn nói gì đó nhưng bắt gặp ánh mắt của Tàng Kiếm chân nhân nên đành ngậm miệng lại.
"Cậu Lâm Ẩn, cậu đã thắng rồi. Một mình Lâm Hiên cũng không phải đối thủ của cậu, vì thế không cần đánh nữa đâu", Tàng Kiếm chân nhân mạnh mẽ nói.
"Cậu Lâm Ẩn đang chiếm ưu thế, cũng đâu cần phải đuổi cùng giết tận chứ?", Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi lên tiếng: "Mong cậu có thể cho lão già này chút mặt mũi, đừng phế bỏ võ công của Lâm Hiên".
Mặt Lâm Ẩn không chút cảm xúc, anh không tỏ thái độ gì cả.
Người bảo vệ Lâm Hiên cũng đã xuất hiện, nếu anh muốn xử lý Lâm Hiên trong lần này thì cũng có hơi khó khăn.
Tàng Kiếm chân nhân này lại là một cao thủ thuộc bảng Thiên, xuất thân từ Kiếm Môn bí ẩn, có lẽ thực lực sẽ mạnh hơn Tư Không Phú.
Thực lực của Lâm Ẩn đã khôi phục không ít, có thể phát huy được sức chiến đấu của bảng Thiên, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ bảng Thiên một cách hoàn hảo nhất, muốn đối phó với Tàng Kiếm chân nhân cũng không thể nắm chắc phần thắng được.
Nhất là Lâm Ẩn không muốn để lộ con át chủ bài sớm như thế, anh không muốn đấu một sống một còn với Tàng Kiếm chân nhân trong trường hợp này.
Mục đích cũng đã hoàn thành.
Uy danh của Lâm Hiên đã hoàn toàn mất hết, ngay cả người bảo vệ cũng bị ép ra ngoài, từ nay về sau hắn ta chỉ có thể đứng sau anh.
Hơn nữa thực lực của anh đã khôi phục được đến bảng Thiên, với năng lực của Lâm Hiên thì cũng không phải là mối đe dọa với anh.
"Nếu ông đã nhận thua thay anh ta thì tôi tạm thời giữ lại cho Lâm Hiên một mạng", Lâm Ẩn lạnh lùng lên tiếng: "Nhưng sau khi Tàng Kiếm chân nhân trở về thì nên dạy dỗ Lâm Hiên cho tốt. Nếu anh ta còn dám tái phạm thì sợ rằng không còn ai có thể cứu được anh ta đâu".
Trong câu nói nhẹ nhàng bình thản của Lâm Ẩn chứa đựng sát ý mãnh liệt.
Lâm Hiên nghe xong thì cảm thấy sợ hãi không thôi.
Tàng Kiếm chân nhân híp mắt nói: "Cậu Lâm Ẩn đúng là người hiểu lý lẽ, khi trở về tôi nhất định sẽ dạy dỗ Lâm Hiên thật tốt, hóa giải mâu thuẫn cũng như ân oán. Cả hai đều là con cháu nhà họ Lâm, vì thế phải hợp tác với nhau mới phải".
"Cậu Lâm Ẩn, thế tôi cũng không ở lại đây thêm nữa, xin phép đi trước".
Tàng Kiếm chân nhân dẫn Lâm Hiên nhanh chóng biến mất khỏi đó.
Sắc mặt Lâm Ẩn vẫn bình thường, anh xoay người lạiđi về phía Triệu Thừa Kiền nói: "Mấy người kia giao cho anh xử lý".
Lâm Ẩn nói xong thì chắp tay xoay người đi về phía chỗ ngồi, sau khi ngồi xuống thì ung dung cầm lấy tách trà.
Tất cả mọi người ở đó không hẹn mà cũng nhìn về phía bóng lưng Lâm Ẩn, ánh mắt bọn họ tràn đầy vẻ kính sợ cũng như ngưỡng một.
Đây là phong độ mà một cao thủ nên có.
Ngay cả cao thủ thuộc bảng Thiên uy phong như Tàng Kiếm chân nhân mà phải đứng ra xin Lâm Ẩn tha cho!
Lâm Hiên rồi Cao Thiên Nguyên làm sao so được với Lâm Ẩn chứ?
Còn nhóm Mộ Dung Vũ cùng Tiết Cử trước đây khiêu chiến với Lâm Ẩn, lúc này lại vô cùng thảm hại, bọn họ đang hận không thể tát cho mình vài cái.
Trước đây còn không biết sống chết mà đòi khiêu chiến với Lâm Ẩn? Biết đánh thế nào đây? Đừng nói tới Cao Thiên Nguyên và Lâm Hiên, không thấy ngay cả Tàng Kiếm chân nhân cũng phải ra mặt thay Lâm Hiên sao? Điều này chứng tỏ Lâm Hiên đã nhận thua.
Lần này Triệu Thừa Kiền muốn đi tới phế bỏ võ công của bọn họ, nhưng đâu ai dám phản kháng chứ?
Sắc mặt đám người Mộ Dung Vũ trông vô cùng khó coi, bọn họ gần như là tuyệt vọng, chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn Triệu Thừa Kiền đi tới, không một ai dám lên tiếng phản kháng.
Rắc rắc!
Ngay sau đó có tiếng xương cốt vang lên, Triệu Thừa Kiền đánh ra mấy chiêu khiến đám người ngã hết xuống đất, toàn bộ gân cốt đều bị đập nát.
"Mạnh quá! Đây chính là thực lực của cậu ba nhà họ Lâm sao? Rốt cuộc cậu ta đã đạt tới cảnh giới nào rồi? Không phải là bảng Thiên đó chứ? Nếu không sao có thể đánh bại được người đứng đầu bảng Địa là Lâm Hiên chứ?"
"Lâm Ẩn có đạt tới bảng Thiên hay không thì khó mà chắc chắn được, nhưng danh tiếng thanh niên thiên tài hàng đầu chắc chắn về tay Lâm Ẩn rồi!".
"Dù thế nào thì Lâm Ẩn cũng là thần tượng của tôi. Sau này tôi lấy chồng thì sẽ tìm một người giống anh ấy vậy", vẻ mặt Mộ Dung Yến hiện lên vẻ si mê, hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mình trước mặt công chúng.
Lúc này mọi người ở đây đều có suy nghĩ riêng, bọn họ đang bàn tán với nhau, làm cách nào để có thể xây dựng mối quan hệ tốt với Lâm Ẩn.
Dù sao sau trận chiến này, Lâm Ẩn chắc chắn sẽ nổi tiếng trong giới lánh đời. Một nhân vật thiên tài như tương lai chắc chắn không thể kém cỏi được. Tương lai anh có thể sẽ là người quản lý nhà họ Lâm.
Bây giờ tạo được mối quan hệ tốt thì cơ hội thăng quan tiến chức sau này sẽ nhanh hơn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.