Nghe Bùi Nguyên Phong nói vậy, sắc mặt Triệu Thừa Kiền lập tức trở nên nặng nề.
Anh ta không ngờ Bùi Nguyên Phong dám khinh thường Lâm Ẩn như thế, đúng là tên ngu xuẩn không ai bằng.
“Bùi Nguyên Phong, có phải anh muốn kiếm chuyện không?”, Triệu Thừa Kiền lạnh lùng nói: “Còn dám bất kính với cậu Ẩn, anh đúng là to gan!”.
Bùi Nguyên Phong tỏ vẻ không thèm quan tâm, kẹp điếu xì gà, chậm rãi nói: “Cậu Triệu đang hù doạ tôi sao? Tôi và cậu ba Lâm Ẩn này thật sự không có gì để bàn cả”.
“Cậu Triệu, đừng nói cậu không biết anh Lâm Hiên đã đánh tiếng ở Ký Châu nhé?”, Bùi Nguyên Phong nhíu mày hỏi: “Cậu đi cùng với Lâm Ẩn, còn dẫn cậu ta đến tìm tôi bàn chuyện làm ăn? Cậu không sợ anh Lâm Hiên tìm mình tính sổ sao?”.
Ở trong mắt Bùi Nguyên Phong hắn ta, Lâm Ẩn là cái thá gì chứ?
Một cậu ba không chút vốn liếng ở nhà họ Lâm, nghe nói còn từng giết chết cậu hai Lâm Tiếu của nhà họ Lâm ở Thương Châu để ra oai, nhưng vậy thì sao? Còn không phải vẫn bại dưới tay cậu Lâm Hiên ư.
Càng khỏi nói tới ở đây là Ký Châu.
Bùi Nguyên Phong hắn ta thân là cậu cả của nhà họ Bùi ở Ký Châu, nền móng ở đây vững chắc đến mức nào?
Hắn ta hợp tác với Lâm Hiên vững như núi Thái Sơn, cần gì phải quan tâm một nhân vật như Lâm Ẩn chứ?
Nói khó nghe là với hắn ta, Lâm Ẩn chỉ là một cái rắm mà thôi.
“Bùi Nguyên Phong, vậy chuyện tôi đã bàn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632242/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.