“Hửm?”, Lâm Ẩn bình tĩnh nhìn về phía Tư Không Phú: “Ông Tư Không muốn có thêm điều kiện gì?”.
Anh hiểu ý của Tư Không Phú.
Chuyện hôm nay ảnh hưởng quá lớn.
Chỉ chia chút lợi ích của thành Thiên Long và cửa ngõ làm ăn ở Giang Bắc vẫn không đủ điều kiện.
Nếu đã là liên minh lợi ích thì đương nhiên với ngang nhau về lợi ích mới đúng.
Tư Không Phú nói: “Đây không phải nơi để nói chuyện, tôi cũng có chút sản nghiệp ở thành phố Thương Châu, đã chuẩn bị một bàn rồi, không biết cậu Ẩn có nể mặt không?”.
Lâm Ẩn im lặng suy nghĩ một lát rồi gật nhẹ đầu.
Hơn hai mươi phút sau.
Đoàn xe của Tư Không Phú đi tới trước một quán trà cổ kính của thành phố Thương Châu.
Xe của Lâm Ẩn cũng dừng lại ở đây.
Quán trà tên là Lầu Thấm Hương, trang trí rất cổ kính tao nhã.
Tư Không Phú lên lầu trước, dặn dò tinh nhuệ Thanh Long Vệ dưới trướng giữ cửa.
Nhìn ra được đây là sản nghiệp của ông ta ở Thương Châu.
Lâm Ẩn dẫn Trương Kỳ Mạt lên lầu, anh bảo cô đợi ở phòng trà bên cạnh.
Trên đường đến đây, Lâm Ẩn còn nhận được điện thoại của Tần Hằng Nguyệt.
Rất rõ ràng là trưởng lão Tần kia cũng bị hành động của Lâm Ẩn doạ sợ.
Vừa điện thoại nói tình hình trong nhà họ Lâm với Lâm Ẩn, hơn nữa còn nói ngày mai chuẩn bị lên núi Lang Gia, ông ta sẽ đến tìm Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn cũng gật đầu đồng ý.
Cho dù giết chết Lâm Tiếu, Lâm Ẩn lên núi Lang Gia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632212/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.