Vẻ mặt Lâm Ẩn cực kỳ lạnh lùng, giống như anh không hề nghe lọt tai lời của trưởng lão Lưu.
"Không cần hòa giải, bảo Lâm Tiếu quỳ xuống".
Lâm Ẩn lạnh lùng nói.
Câu nói này khiến tất cả mọi người trên khán đài đều sửng sốt.
Đám người nhà họ Lâm đang theo dõi cũng ngạc nhiên.
Đùa hả? Yêu cầu cậu hai Lâm Tiếu quỳ xuống? Cậu, cậu ba Lâm Ẩn vừa trở về này không phải quá ngang ngược rồi sao?
Lâm Tiếu là ai cơ chứ? Hắn ta là ứng viên thừa kế của nhà họ Lâm, là cậu hai có thế lực chống lưng mạnh mẽ, là người được cụ bà yêu thương.
Cả nghìn người nhà họ Lâm từ trên xuống dưới, cho dù chức vị cao hay thấp thì cũng không có ai dám ngang nhiên bảo cậu Tiếu quỳ xuống?
Lâm Ẩn này tự coi mình là cụ ông nhà họ Lâm rồi hả?
Trưởng lão Lưu và trưởng lão Từ cũng bị lời nói của Lâm Ẩn làm cho giật mình, đầu óc bọn họn chưa phản ứng lại, nhất thời không kịp suy nghĩ ra cách nào đáp lại Lâm Ẩn.
"Lâm Ẩn! Đã giữ thể diện cho cậu rồi? Cậu còn bảo tôi quỳ xuống hả? Đồ con hoang như cậu cũng to gan thật đấy!".
Lâm Tiếu tức giận xông tới chỉ vào Lâm Ẩn mắng.
Quá ngông cuồng!
Tên Lâm Ẩn này không nghĩ xem bản thân là cái thá gì chứ.
Bắt hắn ta quỳ xuống trước mặt mọi người sao?
Lâm Tiếu vô cùng tức giận, hắn ta hận không thể ra lệnh cho hai trưởng lão xông vào giết chết Lâm Ẩn ngay tại chỗ.
"Cậu Lâm Ẩn, có phải cậu uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632208/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.