Nếu như Lâm Ẩn có mặt ở đây vào giờ phút này, chắc chắn anh sẽ cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Bởi vì cô bé mà Thanh Long đi tìm chính là Dương Tố Tố.
Từ trước đến nay Lâm Ẩn không hề ngờ Dương Tố Tố vẫn còn có người thân trên đời này.
Đương nhiên đến bản thân Dương Tố Tố cũng không ngờ mình lại gặp được bạn thân của bố Dương Huyền Chân trong thủ đô.
“Cháu đọc nghiêm túc rồi, nhưng mà cháu chẳng hiểu lắm, có rất nhiều câu cháu chẳng hiểu gì cả”, Dương Tố Tố nhíu mày mà nói.
“Không hiểu cũng không quan trọng, quan trọng là con phải hình thành thói quen học hành”, Thanh Long dẫn dắt cô bé từng bước giống như một bậc phụ huynh hiền lành.
“Bác Hoắc, những gì bác nói y hệt như chú Lâm vậy, cứ bảo cháu học hành mãi thôi, lần này đến thăm cháu cũng nhấn mạnh chuyện này”, ánh mắt Dương Tố Tố lộ ra vẻ tò mò: “Đúng rồi, bác Hoắc, bác có quen chú Lâm không? Chú ấy cũng là bạn thân của bố cháu đó”.
Nghe thấy thế, Thanh Long nói với gương mặt không chút cảm xúc: “Tố Nhi, lâu rồi không gặp mà con đã đổi thành gọi bác rồi sao? Con đã quên trước kia bố dạy con thế nào à?”.
Dương Tố Tố gật đầu rồi ngoan ngoãn nói: “Bố nuôi”.
Thanh Long bật cười: “Đúng rồi, bố nuôi có mang đến món quà nhỏ cho con này, bố nhớ lúc còn nhỏ con thích ăn ngọt nhất”.
Sau khi nói dứt lời, Thanh Long đưa tay ra sau, tùy tùng đứng bên cạnh lập tức đưa hộp kẹo tinh tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632202/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.