Sau khi Lâm Huyền Đồ nói ra câu tràn ngập sát khí này, mọi người đang ngồi trên bàn như đối mặt với kẻ thù, ánh mắt cực kỳ nặng nề.
“Lâm Huyền Đồ, rốt cuộc câu này cũng ông có ý gì?”, Vu Tắc Thành tức giận chất vấn, bàn tay siết chặt đến nổi lên gân xanh.
Lời nói của Lâm Huyền Đồ thật sự quá vênh váo kiêu ngạo.
Thái độ như vậy rõ ràng là xem bọn họ như mấy con kiến.
Điều này khiến trong lòng mấy người Vu Tắc Thành rất tức giận.
“Lâm Huyền Đồ, bây giờ là xã hội pháp chế, ông đừng có động một tí là muốn giết người. Ông cho rằng mình là ông trời, có thể muốn làm gì thì làm sao?”, Ninh Khuyết lạnh lùng hỏi.
“Ha hả”, Lâm Huyền Đồ cười lạnh, tỏ vẻ không hề để tâm.
“Ông nói không sai, tôi chính là ông trời của các người đấy, kẻ yếu như các người chỉ có thể cúi đầu trước kẻ mạnh thôi”, Lâm Huyền Đồ lạnh nhạt nói.
“Các người phải hiểu rõ thân phận của mình, đám các người chỉ là tay sai của Lâm Ẩn thôi. Còn Lâm Ẩn cũng chỉ là con cháu lưu lạc bên ngoài của nhà họ Lâm, bản thân Lâm Ẩn cũng phải nghe theo lệnh của tôi”, Lâm Huyền Đồ kiêu ngạo nói.
Nghe thấy lời nói ngông cuồng của Lâm Huyền Đồ, mấy người Ninh Khuyết đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt ai cũng hơi phức tạp.
Lâm Huyền Đồ đến quá nhanh.
Bọn họ vẫn chưa bàn xong cách đối phó.
Chuyện quá gấp gáp, còn nguy hiểm như thế, chỉ có thể quyết định theo tình hình thôi.
Nếu muốn trở mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632184/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.