“Đương nhiên em biết anh không phải người bình thường”, Trương Kỳ Mạt nói: “Em chỉ lo anh sẽ ghét bỏ em, còn em ở bên cạnh anh chỉ làm ảnh hưởng đến anh thôi…”.
Trương Kỳ Mạt hơi buồn bã nói.
Cô biết Lâm Ẩn không phải người đàn ông bình thường, có sức mạnh khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.
Còn cô đi theo bên cạnh Lâm Ẩn lại không giúp được gì cho anh cả, chỉ làm liên luỵ đến anh thôi.
Chuyện gặp phải lần này là minh chứng tốt nhất.
Vì cô, Lâm Ẩn suýt chút bị người ta ám sát, suýt chút đẫ bỏ mạng.
“Kỳ Mạt, sau này em đừng nói những câu như thế nữa”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nói: “Chuyện giữa hai người, không thể nói liên luỵ hay không được”.
Lúc trước khi mình quy ẩn ở thành phố Thanh Vân, chỉ có hai bàn tay trắng.
Nhưng Kỳ Mạt vẫn chọn tin tưởng anh.
Cho nên anh nhất định sẽ không phụ lòng cô.
Trương Kỳ Mạt gật đầu, ánh mắt loé lên sự hạnh phúc, là hiểu được tấm lòng của Lâm Ẩn.
“Đúng rồi, Thẩm Tam và Tưởng Kỳ đâu? Trong lúc anh hôn mê có chuyện gì xảy ra không?”, Lâm Ẩn nhìn Kỳ Mạt, nghiêm mặt nói.
“Cũng không có chuyện gì xảy ra hết”, Trương Kỳ Mạt đáp: “Hai người bọn họ trở về thành phố Thanh Vân rồi, nói là muốn xử lý một vài chuyện công việc giúp anh. Định sắp xếp bệnh viện tốt hơn cho anh bên kia”.
Lâm Ẩn gật đầu, chợt nghĩ tới điều gì đó: “Kỳ Mạt, điện thoại của anh có còn không?”.
Anh cũng không biết trong khoảng thời gian mình hôn mê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632166/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.