“Cái gì?”.
Nghe thấy lời nói cực kỳ u ám của Văn Thiên Phượng, Trương Kỳ Mạt cảm thấy cả người lạnh lẽo, cực kỳ khiếp sợ.
“Bà muốn giết Lâm Ẩn?”, Trương Kỳ Mạt hoảng sợ hỏi: “Giết người là phạm pháp đấy”.
“Ha hả, đúng là đứa nhỏ ngây thơ”, Văn Thiên Phượng nở nụ cười độc ác, duỗi tay chậm rãi rót cho mình một ly vang đỏ.
“Vậy cô có biết Lâm Ẩn đã giết anh trai ruột của tôi không?”, Văn Thiên Phượng âm u nhìn về phía Trương Kỳ Mạt.
Dứt lời, bà ta lấy một con dao nhỏ từ trên bàn, chậm rãi đi về phía Trương Kỳ Mạt.
“Bà, bà muốn làm gì?”, Trương Kỳ Mạt hỏi, nhìn thấy dáng vẻ bệnh hoạn này của Văn Thiên Phượng thì rất là hoảng sợ.
Rõ ràng người phụ nữ trung niên này có thái độ khá bất thường.
Văn Thiên Phượng cười lạnh, cầm con dao nhỏ sắc bén quẹt lên mặt và cổ của Trương Kỳ Mạt.
“Đúng là một khuôn mặt xinh đẹp khiến rất nhiều phụ nữ phải ghen tị? Nếu không phải nể tình cô còn có tác dụng thì tôi đã rạch nát mặt cô rồi”.
Văn Thiên Phượng cúi đầu độc ác nhìn Trương Kỳ Mạt, âm u nói.
“Nói đi, trong mấy năm cô ở bên Lâm Ẩn có biết bí mật của cậu ta không”, Văn Thiên Phượng đùa nghịch con dao nhỏ chậm rãi hỏi: “Có từng gặp cậu ta tập võ ngồi thiền? Có từng gặp cậu ta cất giấu thứ gì không?”.
“Tôi, tôi không biết…”, Trương Kỳ Mạt cố hết sức giữ bình tĩnh, nghiêm mặt nói.
Cô thật sự không biết bí mật của Lâm Ẩn.
Hơn nữa dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632135/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.