"Cụ bà Lâm?", Lâm Ẩn vô cùng hứng thú nhìn về phía Lâm Vô Úy.
Sở dĩ anh biết được nhà họ Lâm ở Lang Gia, cũng là bởi vì từng nghe nói đến danh tiếng của cụ tổ nhà họ Lâm.
Khi còn nhỏ, sư phụ đã từng tận tình dạy dỗ, trong cuộc đời này, cao thủ có thể lọt vào trong mắt của thầy cũng chẳng có mấy người, nhưng cụ tổ nhà họ Lâm chính là một trong số đó.
Mọi người đều biết, cụ tổ nhà họ Lâm đã mấy chục năm nay chưa từng rời núi.
Mà cụ bà Lâm trong lời nói của Lâm Vô Úy, chính là người vợ kết tóc của cụ tổ nhà họ Lâm.
Nói thật, Lâm Ẩn cũng không hề nghĩ tới điều này.
Rằng mình sẽ có mối liên hệ nào đó với cụ tổ danh tiếng của nhà họ Lâm.
"Đúng! Chính cụ bà bảo chúng tôi đến tìm cậu!", Lâm Vô Úy vội vàng nói, thấy Lâm Ẩn vẫn còn chần chờ, lập tức nói ngay.
"Lâm Ẩn, cụ bà đã chỉ rõ ra tên của cậu, nhờ chúng tôi xuống núi đến tìm cậu. Cậu có thể không coi chúng tôi ra gì, nhưng chẳng lẽ ngay cả bà cố ngoại của cậu, cậu cũng không coi ra gì sao?".
"Có lẽ chúng tôi nói chuyện quá thẳng thắn, nhưng tuyệt đối không phải là có ác ý gì với cậu. Lâm Ẩn, cậu phải suy nghĩ cho kỹ, cụ bà bảo cậu trở về nhà họ Lâm ở Lang Gia, chính là nhìn trúng tài năng của cậu, đây là cơ hội, là chuyện cực kỳ tốt với người tài như cậu".
"Nhưng cậu cũng đừng vì chút giận dữ nhất thời mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632127/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.