“Chủ, chủ tịch Tạ… Ông thế này là có chuyện gì vậy?”.
Trên trán Hồ Bá ướt đẫm mồ hôi, lắp ba lắp bắp hỏi chủ tịch Tạ.
“Chủ tịch Tạ, nhà tôi cũng có quen biết với ông, ông giúp chúng tôi đi”, vợ của Hồ Bá cũng căng thẳng nói.
“Giúp các người? Tôi thân với các người lắm hả?”.
Tạ Thanh giận dữ nhìn Hồ Bá, chỉ hận không thể giết chết người này.
Ông ta thật sự có quen biết Hồ Bá.
Nhưng lần này Hồ Bá chọc phải phật lớn là cậu Ẩn, nếu không xử lý vẹn toàn, ngay cả ông ta cũng sẽ gặp phải tai ương ngập đầu luôn.
Chút quen biết trên bàn rượu kia hoàn toàn không đáng nhắc đến.
“Chủ tịch Tạ, ông sao thế, nhà tôi dù gì cũng không phải làm ăn nhỏ, ông cứ muốn khiến tôi khó xử à? Cuối cùng thằng nhóc họ Lâm này là ai mà khiến ông tôn trọng đến vậy thế?”, Hồ Bá hơi không cam lòng hỏi.
Ở khu thành cũ này, ông ta tự thấy mình cũng được xem như người của giới thượng lưu có giá trị con người xa xỉ rồi.
Có thế nào thì Tạ Thanh cũng phải nể mặt ông ta một chút chứ?
“Chủ tịch Tạ, tốt xấu gì tôi cũng là nhân vật có máu mặt ở đây, tôi không đáng được nể mặt sao?”.
Chát!
Hồ Bá còn chưa nói xong, Thạch Thái đã đi tới tát một bạt tai lên mặt ông ta.
“Ông thì có mặt mũi gì? Người có máu mặt? Ông có biết tôi không?”.
Thạch Thái nắm lấy đầu Hồ Bá, tức giận trừng ông ta.
“Ui!”.
Thấy Thạch Thái hung ác trước mặt, Hồ Bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632066/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.