Sắc mặt Lâm Ẩn dần trở nên lạnh lùng, hờ hững nhìn qua.
Trên mặt chàng trai trẻ vẫn mang vẻ châm chọc, nhìn Lâm Ẩn như đang theo dõi con mồi vậy.
“Anh là con trai của Công Tôn Phi Hồng, Công Tôn Thạch?”, Lâm Ẩn lạnh nhạt hỏi.
Anh nhớ lúc trước từng đến nhà Công Tôn ở tỉnh Cao Dương chữa bệnh cho cụ Công Tôn Tòng Long của nhà bọn họ.
Lúc đó hình như còn vì chuyện của em họ Công Tôn Thu Vũ mà xử lý mấy tên cậu ấm nhà giàu.
Sau đó còn khiến Công Tôn Phi Hồng của nhà Công Tôn ghi hận mình, không tiếc phái người đuổi giết tới tận tỉnh Đông Hải.
Nếu nhớ không lầm, Công Tôn Thạch trước mắt chính là con trai của Công Tôn Phi Hồng, lúc đó ở nhà Công Tôn bị mình đánh đến nửa chết nửa sống.
Không ngờ lúc gặp lại ở thủ đô vẫn mang dáng vẻ không phục như thế.
“Ha hả, thần y Lâm, không ngờ cậu vẫn còn nhớ tôi?”, Công Tôn Thạch lạnh lùng nói: “Đúng vậy, là tôi đây. Tôi cũng không ngờ có thể gặp lại cậu ở thủ đô đấy?”.
“Nơi thế này một tên vô dụng đến từ tỉnh ngoài như cậu có thể đi vào được sao? Tôi thấy cậu ngay cả chi phí ở đây cũng không trả nổi ấy chứ?”, Công Tôn Thạch châm chọc, trong mắt mang theo ý khinh thường.
Anh ta thân là cậu chủ của nhà Công Tôn, lúc trước lại có thể bị lang băm chân đất đến từ tỉnh ngoài như Lâm Ẩn đánh đến quỳ xuống đất, cục tức này đã nghẹn trong lòng không biết bao lâu rồi.
Mấy tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632024/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.