Lâm Ẩn khẽ gật đầu, anh ung dung ngồi xuống ghế sô pha, cầm bình trà lên rót ra hai tách rồi nâng tay ra hiệu cho Diệp Hắc ngồi xuống.
“Diệp Hắc, ngồi xuống nói chuyện”, Lâm Ẩn hờ hững nói với hắn.
Diệp Hắc nhận lấy tách trà từ tay Lâm Ẩn, hắn ngồi nghiêm chỉnh ở ghế sô pha.
“Trước lúc anh đến đây, tình thế ở Cảng Thành như thế nào rồi?”, Lâm Ẩn nhìn Diệp Hắc, anh nhấp một ngụm trà rồi hỏi hắn.
Diệp Hắc đáp: “Thưa phủ quân, Cảng Thành không đó động tĩnh gì cả, Hắc Long Vệ cứ như biến mất hết rồi vậy, không thấy chúng đến báo thù”.
“Sản nghiệp của ngài ở Cảng Thành được Chris toàn tâm toàn lực kinh doanh, ngày nào ông ta cũng tiếp những người trong giới thượng lưu Cảng Thành trong khắp mọi lĩnh vực”, Diệp Hắc nghiêm mặt lại.
Lâm Ẩn gật đầu, Diệp Hắc làm việc khiến anh rất yên tâm.
Ở Cảng Thành có Chris xử lý công việc trong tập đoàn Lâm thị, lại có Diệp Hắc âm thầm theo dõi mọi thứ, mình có thể yên tâm.
Trong khoảng thời gian ngắn, Hắc Long Vương cũng sẽ không ra mặt. Ngoại trừ hắn ta ra, ở Cảng Thành cũng chẳng còn ai có thể đụng đến đế quốc thương nghiệp khổng lồ của Lâm thị.
“Chỉ có điều, thưa phủ quân, Cromir Anna, cành vàng lá ngọc của gia tộc Cromir đã nhiều lần đến tòa nhà Thủy Tinh để thăm dò tung tích của ngài”, Diệp Hắc nghiêm mặt mà nói: “Cho dù Chris nói ngài đã về thủ đô, ngày nào cô ta cũng đến tòa nhà Thủy Tinh hết”.
“Thậm chí người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632011/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.