“Cung Cửu? Cung Cửu nào cơ?”, Đường Hôi nhíu mày, đáng giá người đà ông Đảo Quốc đột nhiên xuất hiện này, biểu cảm hơi nghi ngờ.
“Tôi mặc kệ ông là Cung Cửu hay là Cung Bát, chuyện ở Long Quốc, không đến lượt người Đảo Quốc xía mũi vào”, Đường Hôi lạnh giọng nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Viêm Long, “Viêm Long, mày đang giở trò quỷ gì vậy? Gọi một người Đảo Quốc tới đây để hù dạo tao sao?”.
Đường Hôi không hiểu Viêm Long đang lên cơn thần kinh gì.
Đường đường là thủ đô của Long Quốc, dưới chân thiên tử, người nước khác ở đây thì có thể có bản lĩnh gì lớn chứ?
Chẳng lẽ Viêm Long gọi một người Đảo Quốc tới là có thể đối đầu với anh Ẩn sao?
“Đường Hôi, Cung Cửu tôi là ai, cậu tốt nhất nên về hỏi đại ca Lâm Ẩn của cậu một chút đi”, Cung Cửu cũng không tức giận, vẫn mỉm cười nói.
“Ông biết anh Ẩn?”, Đường Hôi vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, mặt đầy cảnh giác nhìn Cung Cửu.
Cung Cửu này biết đến sự tồn tại của anh Ẩn, thế mà vẫn tự tin, ra vẻ kiêu ngạo như vậy.
Xem ra, đây là một nhân vật không đơn giản.
“Viêm Long, tao mặc kệ hôm nay mày mời tới đây thần thánh phương nào, mày động vào sản nghiệp của anh Ẩn ở khu Hoa Dương, hôm nay tao nhất định phải xử lý mày!”, Đường Hôi lạnh giọng nói.
“Mày đừng tưởng rằng người của Đông Lâu này đều để yên cho mày làm càn!”.
“Xông vào cho tôi, bắt lấy Viêm Long!”.
Đường Hôi ra lệnh một tiếng, vung tay lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631994/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.